Vốn sinh ra Trăng rất tròn
Cớ sao thổn thức mỏi mòn phân vân?
Mỗi tháng chỉ có một lần
Tránh sao khỏi khuyết một phần hỡi Trăng?
Nửa khuyết lặng lẽ âm thầm
Nửa sáng sáng mãi trong ngần trao nhau
Há chi Trăng phải lệ sầu
Sương buông
ướt lá cho đau nhân tình
Trúc xinh
trúc đứng một mình
Gió không
lay sao biết trúc xinh bao giờ
Thi nhân say đến thẫn thờ
Ngắm vầng Trăng khuyết làm thơ dâng đời
Thả hồn
theo gió chơi vơi
Gặp nguời
cung Quảng bên trời tương tư...
Trải lòng đâu
dám giá như.....
Câu thơ một
nửa ghép vừa câu thơ...?
Ai hay giây
phút dại khờ
Trót yêu nửa
ánh trăng mờ trời cao
Âm thầm đếm
những vì sao
Ngân hà một
dải ngôi nào lặng im?
Túi thơ bầu
rượu... đi tìm...
Nửa vầng trăng
khuyết bên thềm hôm nao...
Thoảng nghe
câu hát ngọt ngào
Lang thang
theo gió bước vào cõi mơ....
Cho tôi
được đợi được chờ
Tương tư cùng ánh trăng mờ mỗi đêm
Cho tôi sương
ướt môi mềm
Cõi lòng khẽ
chạm nỗi niềm cùng trăng....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét