Nhân tết đến xuân về: Hưong Giang xin gửi tới tất cả bạn bè
và người thân qua trang Blog thân yêu này những lời chúc tốt đẹp nhất, chúc một
năm vui khoẻ, trẻ trung, hạnh phúc và thành đạt, hãy năng đến thăm nhà nhau uống
rượu, bình thơ nghe nhạc, nhâm nhi ly cape: Hoacomay…
Mời các bạn nghe ca khúc: Hoa co may thơ Hương Giang, nhạc Quang Chỉnh theo đường
linh:
Cảm ơn Nhạc sĩ Quang Chỉnh và nữ ca sĩ Nguyệt Minh, cảm ơn
Ban biên tập hiephoa.net đã đăng và quảng cáo bài hát : Hoa cỏ may lời thơ Hương
Giang…Nhân năm mới Giáp ngọ 2014 xin trân trọng kính chúc sức khoẻ Nhạc sĩ, Ca
sĩ và gia đình cũng như tất cả các bạn của HCM75 qua trang Blog này năm mới mạnh
khoẻ, an khang thnhị vượng thành đạt và hạnh phúc….Đã động viên chia sẻ cùng
HCM75-Hương giang
Mời các bạn đọc câu truyện: Lời thú tội
muộn màng của người đã khuất qua đường linh: http://hiephoa.net/index.php?option=com_content&view=article&id=4025:truyn-cui-tun-li-xin-li-mun-mang-ca-ngi-a-khut&catid=81:van-hoa&Itemid=516
Tôi nợ em...Biết đến khi nào mới trả được đây? Năm 2013 đã qua rồi
hôm nay ngày 08 tháng 01 năm 2014...Tôi chưa làm được điều ấy, điều còn canh
cánh trong tôi. Hình ảnh người con gái mắt rớm lệ đợi chờ người yêu trở về
trước khi từ dã cõi đời...người ta đã chờ tôi, chờ cả một đời con gái, trước
khi trút hơi thở cuối cùng em còn nhắc đến tôi…”Lời thề Hoa cỏ may” ngày ấy đã
ràng buộc tôi và em giữa hiện tại - quá khứ của câu truyện tình bên dòng sông
Như Nguyệt tự ngàn xưa...Tôi nợ em, nợ cả điều mà tôi chưa nói với vợ tôi bây
giờ (trăm năm dương thế)...Thưa bạn
đọc khi tôi viết những dòng này trái tim tôi đầy trắc ẩn. Dòng sông Cầu quê tôi
nước vẫn lặng lờ xuôi chảy đến vô tình... Nhưng tôi biết đôi bờ sông kia nơi
ngút ngàn xanh bãi mía, nương dâu, chân
trời xa tít với đám Hoa cỏ may tím ngắt cả
triền đê đã biết câu truyện của tôi... Tôi viết là để trải lòng như một lời
khất nợ cùng em...Tôi nợ em... Nợ cuộc đời em ngày ấy...
Tôi lặng người khi em điện cho tôi: “Em ký đơn rồi anh”…ly
caphê trên tay tôi run run suýt rơi vỡ.
Tôi biết, bao tháng ngày rằn vặt, trăn trở đớn đau, em đã
quyết định, quyết định cuối cùng để không mắc tội: “tội đa đoan…”
Tôi không chứng kiến cảnh trận đòn tàn bạo vũ phu của người
chồng, đã làm thâm tím thịt da em ( tôi đau,
bạn đọc đau), nhưng tôi biết em đã cắn răng chịu đựng, chịu đựng đến khôn cùng
nuốt nước mắt vào trong để buộc lòng viết lá đơn” XIN LY HÔN”. Em tự giải thoát
giằng buộc cho cuộc đời mình với người ấy, em quyết định đúng hay sai chỉ có riêng
mình em biết; bởi có ai đau thay em, chịu sự chửi rủa thay em, những trận đòn,
trận đòn vô cớ đã làm em xanh sao gày guộc, đau từ trong tim, đau ở ngoài đời…
Có lẽ em phải giành một thời gian dài để lấy lại thăng bằng,
em gửi gắm chọn ai, hay ai lựa chọn em với tất cả tình thương yêu dù đã muộn mằn…
Riêng tôi: Tôi thương em vô hạn, tôi đợi chờ ở một ngày mai…Vết
thương lòng sẽ dịu lại, nắng gió sẽ nguôi ngoai…
Tôi hạnh phúc…giữa bao bề bộ công việc đời thường, em vẫn nhớ
tới tôi, một người bình dị, thật bình dị giữa xô bồ vạn vật chênh chao...
“Đêm qua em mơ gặp anh..” vẻ vẹn 5 từ vậy thôi, tôi chỉ có một góc nhỏ tâm hồn với trang Blog:
hoacomay75 với những bài “thơ” vài câu truyện ngắn được viết ra tự trái tim mình
vậy mà…vẫn có người nhớ tới tôi, kẻ hàn sĩ nghèo hèn này!!! hơn thế nữa còn “ mơ
gặp anh” TRỜI …hỏi có người đàn ông nào hạnh phúc như tôi không?
Em là một cô gái tôi gặp giữa không
gian bao la của thế giớ ảo đời thường. Ấy vậy mà tin nhắn: “Đêm qua em mơ gặp
anh..” tôi nhắn lại:
Cho ai mua nỗi bất bình
về soi
Chợ đời bán cả nụ cười
Mua vui chốc lát, mặn mòi nào hay
Chợ đời, bán nước mắt cay
Anh qua ghé lại níu tay em gầy”(hoacomay)