Thứ Tư, 20 tháng 12, 2017

"CHIẾC CẦU OAN NGHIỆT" VÀ ƯỚC MƠ CỦA DƯƠNG NGỌC ÁNH

MỜI BẠN ĐỌC NHẤN VÀO ĐƯƠNG LINKS DƯỚI--->


I- “ Cây cầu oan nghiệt”
Tôi không muốn khơi lại chuyện buồn đau đã qua, nhưng trái tim tôi mách bảo, hãy về với thôn Hoàng Liên – xã Hoàng An giữa đông này để tìm hiểu về một cây cầu, cây cầu ấy cách đây vài tháng đã lấy đi 02 mạng người cùng lúc trong một ngày u ám…” Cây cầu oan nghiệt” Đồng Dài.
Tiếp chúng tôi ông Phó chủ tịch UBND xã  Nguyễn Hồng Thái nói: “ Tất cả câu chuyện là thế đấy…Cây cầu gỗ được xây dựng từ trước những năm 1970…..Ngày 29/5/2017 …Chúng tôi phải cùng gia đình vớt thi thể hai người xấu số trên khúc sông máng này…
Theo chân ông Nguyễn Xuân Trường Bí thư chi bộ thôn Hoàng Liên vào nhà bà Nguyễn Thị Lợi ( 64 tuổi ) có cô con dâu xinh đẹp nết na là chị Trần Thị Huyền sinh năm 1985 bị mất ngày 29/5/2017, chị có 2 cháu, một trai một gái…Sau khi nói rõ ý định viết bài để kêu gọi sự tài trợ của cộng đồng xây dựng lại cây cầu…Bà đưa chúng tôi lên ban thờ nơi đặt bát hương của chị …Thắp 3 nén hương trong rưng rưng bà khóc: “Con ơi..Giá như người ta làm cầu sớm hơn thì con đã không chết”…Tôi chỉ lặng người, mắt nhòa đi trong khói hương…Chụp di ảnh của chị tôi nói với chị rằng: Cháu Dương Ngọc Ánh người cùng làng, vừa đạt giải Quán quân giọng hát Việt nhí 2017 có ước mơ muốn qua lời hát của mình để quyên góp ủng hộ xây lại cây cầu của làng to hơn, chắc hơn để bạn bè của Ánh và những người dân đi qua không còn cảnh thương tâm vì cầu quá nhỏ lại chênh vênh; Dẫn tôi sang phòng bên bà chỉ vào bức ảnh của vợ chồng anh Toàn –Huyền mới chụp đầu năm 2017… “ Đây chú xem, nhà tôi như bị cướp người…Con ơi thật tội, thật khổ cho con”…
Cũng theo con đường làng trong ngày đông lạnh giá, chúng tôi tới nhà bà Nguyễn Thị Toan ( 61 tuổi) có con gái là chị Nguyễn Thị Hiên sinh năm 1978 lấy chồng ở xã bên, chị có 1 cháu gái và 2 cháu trai, đứa bé nhất mới 4 tuổi; Nhắc lại chuyện đau lòng, bà lấy tay dụi mắt, những dòng lệ đã khô cằn bởi thương con, thương cháu… “Khổ lắm  .. Đi cắt lúa về qua cầu…Nó bỏ lại 3 đứa con chú ơi…Ba đứa mất mẹ bơ vơ, bố nó một mình gà trống nuôi con…”.
Tôi động viên bà và gia đình gắng gượng và nhờ cậu em ruột chị Hiên đưa sang thôn Thanh Bình xã Thanh Vân ( Cạnh xã Hoàng An); Gió đông thổi mạnh, gió như cứa vào lòng những người trong đoàn, đến nơi không gian thật trầm lắng, mảnh vải đen còn trùm trên di ảnh, tôi có cảm giác như nước mắt chị vẫn còn, bởi chị chưa dẫn dắt chúng ( ba đứa con)  đi hết đoạn đường, nhưng chiếc cầu “Oan nghiệt” kia đã cướp đi cuộc sống của chị, cướp đi cả vòng tay ôm ấp, vuốt ve các con mỗi khi chị đi làm về…
Tôi nói với anh Giang Văn Hiên ( Chồng chị Hiên- con rể bà Toan), xin phép được chụp di ảnh của chị và viết bài về sự việc ra đi của chị, để kêu gọi những tấm lòng hảo tâm qua ngòi bút cũng như qua lời hát của cháu Ngọc Ánh, sẽ  hát tại thị trấn Thắng vào đêm 31/12 này; Việc của gia đình, sự đã rồi nhưng cây cầu vẫn cần được sửa chữa, xây mới, những trẻ em mồ côi, khó khăn của Hiệp Hòa sẽ được quan tâm hỗ trợ thêm phần nào trong cuộc sống để tiếp tục được học tập, tiếp tục được đến trường…
Anh không nói gì nhiều, chỉ “ Vâng” rất khẽ và đăm đăm mắt nhìn vào tấm hình của chị trên ban thờ, nơi còn phảng phất khói hương của sự chia ly, đau thắt những ngày qua.
Gió đông vẫn thổi mạnh, chúng tôi tôi cắt ngang đường Quốc lộ 37, vượt qua một đoạn đường ngoằn nghèo để tìm đến cây cầu; Đây- Cầu Đồng Dài thuộc địa phận thôn Hoàng Liên; Chỉ tay xuống cây cầu ông Nguyễn Xuân Trường cho biết: Thời kỳ chống Pháp nhân dân địa phương đã dựng một cây cầu bằng gỗ để qua lại, năm 1968 chiến tranh phá hoại của đế quốc Mỹ, cầu bị máy bay ném bom hư hỏng không đi lại được, năm 1970 thời kỳ phong trào Hợp tác xã lên cao, cầu được dựng bằng vật liệu tre gỗ thô sơ; Năm 1990 nhân dân khắc phục nâng cấp cây cầu bằng cột sắt, dầm sắt phế liệu xin được của bộ đội đóng quân gần đó. Cầu hẹp lắm, rộng 1,1m, mặt bê tông dầy 5cm, dài 20 m, cầu không có lan can tay vịn, mặt đường đê và cầu vuông nhau ( không có góc mở) rất khó đi, người qua lại thường hay bị ngã, bị rơi hàng xuống sông; Đây- chỗ này đây hôm 29/5/2017 khoảng hơn 7 giờ tối hai người dân của thôn đi làm về cùng qua cầu, do mặt cầu quá hẹp, trời tối nên va chạm, cả hai cùng rơi xuống sông, mùa nước đầy, không biết bơi nên cả hai đã tử vong, để lại 5 cháu nhỏ mồ côi mẹ...Mất mát chưa nguôi, ngày 30/5/2017 lại sảy ra một vụ cũng tại cây cầu đó, một xe thóc khoảng trên 3 tạ của người dân đi thu hoạch về qua cầu, trật tay lái không cưỡng lại được bị rơi xuống sông, rất may người không bị chết, số thóc nước cuốn trôi mất trắng, một số người có việc, chập tối đêm về, phải đi qua đây vẫn không khỏi ngơ ngác,rùng mình…
“ Cây cầu rất cần phải xây dựng lại, đã nhiều phiên họp HĐND xã, cử tri ý kiến nhưng kinh phí cấp xã còn khó khăn, chúng tôi đang kêu gọi sự hỗ trợ của các cấp, của cộng đồng anh ạ..” ông Nguyễn Hồng Thái Phó chủ tịch UBND xã  nói.
II- Ước mơ của Dương Ngọc Ánh ( Ngọc Ánh)
Ngọc Ánh là một cô bé ngoan, học giỏi, lớn lên trong một gia đình còn nhiều khó khăn thiếu thốn; Nhưng cháu Ánh đã sớm có một trái tim nhân hậu, chuyện các bạn bị ngã, chuyện người dân bị nước cuốn trôi hồi tháng 5/2017 bé Ánh đều biết cả…
Ngay sau khi đạt giải Quán quân giọng hát Việt nhí năm 2017 về nhà gặp gia đình và dòng họ Dương cũng như các bác ở địa phương, Ngọc Ánh đều thể hiện nguyện vọng cùng một số bạn của Ánh sẽ hát tri ân vì quê hương Hiệp Hòa, hát để tri ân quê hương đã nuôi Ánh lớn khôn, hát để chia sẻ quyên góp ủng hộ các bạn học sinh nghèo; Toàn bộ kinh phí ủng hộ sẽ được dùng để trao tặng 20 suất quà cho các em học sinh có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn trên địa bàn huyện và trích một phần kinh phí để sửa chữa, xây lại cây cầu Đồng Dài cách nhà Ánh vài trăm mét.
Chúng tôi có vào nhà Dương Ngọc Ánh, cháu đang đi học xa, chị Lê Thị Hồng ( mẹ của bé Ánh) nói: “Cháu ngoan, sống tình cảm lắm, lại rất thương người…”
Đúng vậy cháu mới 11 tuổi, là niềm tự hào của gia đình, của dòng họ Dương; từ khi Ngọc Ánh đạt giải Quán quân, Hiệp Hòa- Bắc Giang nói chung, quê hương Hoàng An nói riêng đã có thêm một tài năng nhí đáng để trân trọng; Hơn thế nữa Ngọc Ánh lại có trái tim nhân hậu, rất biết thương người, thương những hoàn cảnh khốn khó chốn quê, thương các bạn nhỏ mồ côi…
Đêm hát 31/12, đêm hát tri ân trên quê hương Hiệp Hòa …..Sẽ là một đêm
Đáng nhớ khó phai nhạt, để lại nhiều ấn tượng sâu sắc đối với Ngọc Ánh, tiếng hát đầy nội lực, vút cao và ấm nồng tình cảm thiết tha sẽ chạm tới trái tim của công chúng và những người yêu nghệ thuật, yêu con người, với lòng nhân ái bao dung.
Yêu giọng ca của Ngọc Ánh, yêu cô bé ngoan ngoãn thương người đất Hoàng An- Hiệp Hòa,.. Tôi, bạn hãy đồng cảm, chia sẻ, ủng hộ giúp Ánh thực hiện ước mơ nhỏ bé, nhưng đầy chất nhân văn của mình…: Uớc mơ của Dương Ngọc Ánh với đêm hát tri ân tại sân vận động huyện (khu 5- thị trấn Thắng Hiệp Hòa).
*Khi bài viết chuẩn bị lên khuôn để đăng tải, được biết UBND xã Hoàng An đã cho hàn các tay vịn lan can qua cầu, để trước mắt giảm thiểu những điều đáng tiếc có thể sảy ra cho người dân qua lại cầu này.
Hương Giang
Mời bạn đọc nhấn vào đây:


Thứ Ba, 14 tháng 11, 2017

HOÀI NIỆM...

Bóng câu thoắt cái chiều tà
Mây giăng lối cũ khiến ta nhớ nàng
Sông Bằng sông Hiến bè ngang
Môi mềm hương đọng xốn sang một thời
Nước nào nước chẳng về xuôi
Bập bềnh chiếc lá cuối trời phiêu du…
( Chiều chợt nhớ câu thơ của đông đội năm nào, thấm thoắt đã gần 40 năm…) Mời bạ lặng nghe dòng nhạc Trịnh- Khánh Ly ca và thưởng thức ly cape ngào ngạt…
14/11/2017


HGiang


Nhạc Trịnh---->

Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017

LẶNG NGƯỜI TRƯỚC BÀI THƠ CỦA NỮ SINH LỚP 8




Bài thơ "xin đổi kiếp này" của em Nguyễn Bích Ngân lớp 8A1 trường Nguyễn Đình Chiểu Hà Nội- khiến cộng đồng mạng ngạc nhiên bởi sự sâu sắc khi em mới ở tuổi 14. Là người lớn và nhất là những người đang có trách nhiệm suy nghĩ như thế nào..?
HG (ST)


Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

Video: Về miền quê địa linh nhân kiệt...

Trong những ngày tháng 6/2017; HG có dịp trải nghiệm về xứ Thanh; Trân trọng giới thiệu Video  này cùng bạn đọc yêu Hương Giang


Nhấn vào đường Linhs dưới đây:
http://hiephoa.org/index.php?option=com_content&view=article&id=9515:v-tham-x-thanh-mi-n-que-d-a-linh-nhan-ki-t&catid=137&Itemid=145


HG

Chủ Nhật, 11 tháng 6, 2017

NGƯỜI TA...

Người ta “ Cắt vụn vườn chiều
Đốt thành tro bụi những điều dối gian » thơ Trần Thuận Thảo
Tôi gom những mảnh tro tàn
Rưng rưng mắt lệ xót ngàn năm sau
Vườn chiều có tội gì đâu
Cho tôi ôm chon mối sầu chốn xưa…
Mời bạn đọc câu truyện cách đây 5 năm vào đường linh dưới: 
http://hoacomay75-huonggiang.blogspot.com/2012/05/toi-oan.html

Chiều hè như bao buổi chiều khác…Tôi là người con gái đã có chồng, nhưng mắc tội…. Tôi gặp người ấy, người mà tôi thầm yêu từ thủa con gái, tôi yêu anh lắm lắm chẳng dám nói ra ( con gái sĩ, kiêu mà bạn ơi)…Người ấy lịch thiệp, chân tình, vẫn cái nhìn ngày xưa, thật thà và cháy bỏng ( cũng như tôi, người ấy nhút nhát đã không mạnh dạn  nói những điều dám nói..) nhưng nay…Qua năm tháng bão dông… người ấy đầy bao dung cao thượng, ẩn chứa sự cảm thông chia sẻ sâu sắc, nét văn hoá tinh tế, đầy đặn toát ra từ giọng nói sâu trầm và cái bắt tay ấm áp….Thật sự tôi thấy không còn giới hạn..Như có luồng điện, tôi bỗng chợt buông mình khó cưỡng…nhưng vẫn còn may, tôi đã tỉnh lại vì tôi còn nhớ… tôi  đã có chồng.
Chồng tôi, một người không công ăn việc làm, vũ phu…cờ bạc, rượu chè bê tha…càng tệ hại hơn sau những cuộc đỏ đen… với đám dân anh chị, tôi đâu ngờ cuộc đời tôi lại sang lối rẽ, cái lối rẽ oái ăm phải chung sống đến gượng gạo mặc dù đã có một mặt con…Ngày ấy, ngày ấy…vâng, tôi đã vội vàng, nếu không vậy, thì tôi đâu đến nỗi như bây giờ , phải cân nhắc đắn đo….
Chiều buông…Cái buổi chiều mà tôi phải viết lên những dòng này…hoàng hôn dần tắt, những ánh nắng yếu ớt, mỏng manh còn sót lại trong khu vườn hoang, ánh nắng gợi cảm đến sự cần có nhau của một ngôi nhà bỏ trống mà chủ nhân đã chuyển đi nơi khác; Trời ơi cái không gian bối cảnh này…
Mùi thơm nồng nàn của lá bưởi vườn quê lúc sế chiều,  lá bạch đàn,  lá sả ngào ngạt…khiến tôi đứng như trời chồng bên người ấy…không bóng người qua lại..chỉ có hai chúng tôi và đôi chim Khuyên đang ríu rit truyền cành tìm về tổ ấm trong khu vườn, chúng thật hạnh phúc…Tôi cố rằn lòng để không run lên, tôi cố gìm nén dòng máu nóng đang sung mãn của người (gái một con)  …Tôi biết người ấy cũng cố nén gìm  như tôi, anh là một người có học thức, có địa vị trong xã hội…(đời thật chớ trêu vợ người ấy đã mất sau một con bệnh hiểm nghèo, anh đang phải một mình gà trống nuôi con, anh lại đang cô đơn sau những gì đã mất…) …Cái sức trẻ và đôi bờ vai khoẻ mạnh kia cũng run lên, ánh mắt anh ấy nhìn tôi đăm đắm sâu sa…Nhưng anh vẫn cố gìm lòng…Trời ơi…liệu tôi còn níu kéo và giữ được bao lâu nữa trong khu vườn đầy sả và bạch đàn thơm hương này…hãy giữ buộc tôi lại  …hãy giúp tôi đi hỡi bạn đọc...Tôi phải làm sao đây…lao vào và ôm chặt lấy anh ư..? tỳ áp vào anh cái phần nóng bỏng và nhạy cảm kia ư ?  và trong hơi thở nói với anh rằng… em yêu anh…hãy giảỉ thoát cho em, chúng ta hãy làm lại, hãy giành cho nhau như từ thủa ban đầu?. Hay đứng chôn chân, ngấn lệ, cúi mặt, lặng thầm và nói khe khẽ: Anh ơi số phận đã an bài…ta chôn chặt miền đau…Kỷ niệm  xưa hãy giữ chọn trong nhau…? nếu có thể ( dù chỉ là trong suy nghĩ)  thì tôi xin mắc tội được ôm anh lần cuối, được ngả đầu vào ngực anh… trời ơi…Có thể tôi đã mắc tội đa đoan chăng? Tôi là người vợ không đoan chính thuỷ chung? dẫu chưa bao giờ tôi làm thế, tôi thề… chưa một lần tôi làm thế… người đời..???
Khi tôi viết những dòng này, sau lưng tôi, trên vai tôi… Còn hằn sâu những vết thâm tím của trận đòn vô cớ, bởi chồng tôi lại thua bạc…Liệu anh..người ấy ( chiều nay) có xoa dịu được nối đau thể xác và nỗi đau trong tim đang rỉ máu của tôi không…? mặc dù tôi đã gắng gượng thuyết phục chồng tôi, kể cả van xin nhưng vẫn chứng nào tật ấy, số phận tôi nghiệt ngã…tôi phải trả giá…Tôi có lỗi lầm gì chăng?
          Hãy cho tôi một lời khuyên đi, tôi cầu xin hỡi bạn….? tôi mong muốn được sẻ chia…!!!..Tôi có tội… tôi có tội…Đúng rồi tôi có tội; Tội đa đoan… Gái đã có chồng ???
                                                           

 Hương Giang

Thứ Sáu, 26 tháng 5, 2017

Yên bình...

Yên bình đá cảnh chiều quê
Thong dong vui với bộn bề ..Thong dong...



Nhẹ tênh một cõi hư không
túi thơ bầu rượu cho lòng thênh thênh..


HGiang
Mời bạn nghe ca khúc: Ca dao em và tôi..Quang Linh



Thứ Ba, 16 tháng 5, 2017

Nén hương lòng thắp cho em...

Cô đơn bên tách cà phê
Đắng rơi từng giọt tái tê cung sầu
Đêm nay em ở nơi đâu?
Lạnh trong nấm đất rầu rầu khói hương

Cung đường oan nghiệt cung đường
Chỉ trong khoảng khắc tai ương nào ngờ
Con thơ còn lắm dại khờ
Dở dang em với giấc mơ chưa thành

Giờ đây nhà cửa vắng tanh
Liêu siêu bóng bạn thiếu hình em tôi...
Đêm tàn còn đọng sương rơi
Bên ly nước đắng khóc người thác oan.....

Một nén tâm hương cho em khi không may tai nạn bất ngờ...Một lời cảnh báo sâu sắc cho những người cầm vô lăng điều khiển những hung thần trên xa lộ...
Em hãy siêu thoát nghe em...!!!
HG






Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2017

Cô độc cơn bão lẻ loi...!!!...?

Bão sé toạc đêm đen
Quằn quại…
Bão hôn lá, ôm cây
Gió giông…
Chớp giật mưa dầy
Đêm không nói gì
Nén chịu…



…..
Bão miễn cưỡng ra đi
Để lại những cây Xi ngã gục….
Đêm thôi thúc… 
Ngày mai nắng mới
Chỉ còn lại vết thâm tím trên môi...


…..
Bão đã đi rồi
Đời bão vậy thôi
Cơn bão lẻ loi

Dữ dằn…
Cô độc
HG Viết sau cơn bão đêm và Cơn bão trong đời một người xứ lạ..
Mời bạn nghe ca khúc:




Thứ Ba, 9 tháng 5, 2017

Ngủ đi em....

Ngủ đi em..Giấc ngủ ngon lành
Trong mộng mỵ có bóng hình anh
Cầm tay em qua thác gềnh giông bão
Phút giây thôi...Bước qua mạnh bạo...


Những dại khờ trong tim mách bảo
Phận trời xui giây phút chênh chao
Hẹn một ngày như buổi hôm  nào
Nắng bừng lên..Nắng mãi  trên cao..
09/5/2017 viết tặng BV...
Mời bạn nghe ca khúc: Ngủ đi em



Thứ Hai, 8 tháng 5, 2017

Tri kỷ...

Tri kỷ ơi...Một ngày vội vả
Ta gặp nhau hối hả chuyến xe đi
Tay trong tay...Em không nói câu gì
Nhưng anh biết có ngày mình gặp lại...


Đời nghiệt ngã em ơi có phải
Trời không cho gánh nặng đường xa
Thân em tôi trong nắng sớm nhạt nhòa
Mãi in sâu bóng hình người xứ lạ...

Một ngày tháng 4/2017
Viết tặng BV...
HG
Mời bạn nghe ca khúc Mùa thu lá bay....




Chủ Nhật, 7 tháng 5, 2017

Đá mãi bên nhau…

Đá mãi bên nhau từ thủa nào?
Đá chồng lên đá hóa núi cao
Đá chẳng ganh đua đời hơn thiệt
Bình dị phong trần… Đá có sao?



Đá cũng thương đau lệ ứa trào
Nắng mưa sấm sét gió thét gào
Vạn thủa rêu phong còn trơ đá
Dâng đời cốt cách… Dáng thanh tao…!

Tay nâng viên đá ngàn năm tuổi
Bỗng thấy tim mình… Ấm biết bao
…….
Mời bạn nghe ca khúc Lệ Đá



06/5/2017
Hương Giang

Thứ Ba, 25 tháng 4, 2017

Chuyến đi để nhớ....

Thân tặng BBT Hiephoa.net và Câu lạc bộ Chung một tấm lòng cùng các thành viên chuyến đi Tuyên Quang...21-22/4/2017

H Giang

Thứ Năm, 20 tháng 4, 2017

Làng tôi...ca sĩ Anh Thơ, Dựng Video Hương Giang

Mời bạn xem tác phẩm đầu tay của Hương Giang qua Video làng tôi...Ca sĩ Anh Thơ
( Sự học là vô bờ- Trân trọng kính tặng thầy Ngô Minh)


Thứ Bảy, 15 tháng 4, 2017

TẠO HÓA...

Tạo hóa ban cho vẻ ngọc ngà
Trần ai một vẻ dáng kiêu sa
Từng centymet dâng gợi cảm
Nâng chén lưu ly...Bật tiếng khà...


HG 16/4/2017

Thứ Bảy, 25 tháng 3, 2017

Nhớ...!

NHỚ...
     Gà tơ một rổ trứng ngon
Cuối tuần ngóng đợi các con về cùng
     Hỡi ai mưa nắng đã từng
Tiếng xe ngoài ngõ..Mẹ mừng...Lại thôi


-Mẹ nó ngồi đó nhìn qua hàng cau đang trổ hoa, bố nó nhả một cụm khói thuốc bay lơ lửng trong nhà buột miệng ...Ừ đã thứ 7 rồi không biết có đứa nào về không bà nhỉ ? Hôm nay trời lạnh bà ạ, đang xuân sao gió lại đổi mùa...Bà khoác thêm cái áo vào đi kẻo ho...

Mẹ nó không nói gì chỉ nhìn rổ trứng gà tươi ngon ý để dành cho chúng nó...Bàn tay chai sạn xếp đi xếp lại từng quả trứng...Chị mái tơ vừa đẻ xong quả trứng nõn nà trong khung cảnh chiều tĩnh mịch, nó vừa vỗ cánh vừa kêu: Khác khác... 







- Có khác chi đâu ... Vẫn vợ chồng tao với chúng mày ngày ngày đó thôi... Gà ơi...!!!
( 25/3/2017 HG: Tản văn một chiều..Mẹ nhớ con)
 Mời bạn nghe ca khúc: 


Thứ Tư, 15 tháng 3, 2017

Tặng em...Người chọn lối này

Kẻ bạc duyên, rứt tình, rũ áo ra đi
Không ngoảnh lại, không một lời lý giải
Em theo đơn một mình chống chải
Ôm con thơ cay giận chất chồng…


Đã từ lâu có cũng như không
Con học về bóng cha vắng bặt
Trời trở gió cơn đau se thắt
Lệ cạn khô, không ướt gối phai màu…

Người ấy đi về đâu.? Phương trời hoan lạc
Mang lời thề em..Giam giữ tuổi xuân em…
Chim dã cánh lìa đàn tan tác
Quyết từ đây? … Một dấu chấm sang trang…!!!

Tôi cầu chúc cho em và cháu luôn  được mạnh khoẻ,  bình an, được vui như bao niềm  vui của những người phụ nữ bình dị giữa đời thường…Tôi tin ở nơi em một ngày mai tươi sáng sẽ đến….

Đừng níu kéo khi duyên bạc đã không còn..
HG

Thứ Năm, 16 tháng 2, 2017

Nhớ thời áo trắng ...

Áo trắng xa xưa đã phai màu
Thủa ngồi chung lớp ngắm nhìn nhau
Đời thoắt bóng câu già mấy chốc
Tóc cước thẫn thờ nghĩ đâu đâu…
Kết quả hình ảnh cho  Hoa phượng vi 
Anh rminh họa

Bút nghiên xếp lại ra chiến trận
Người mất người còn đắng nỗi đau
Thiêng liêng Tổ quốc còn thôi thúc
Giây phút bình yên hóa nhiệm màu…

Lá rụng trời chiều cuối vườn sau
Cô lẻ chú ve hát rầu rầu
Phượng thắm tầng cao trường xây mới
Đồng phục trẻ nô áo trắng phau…

Chiến trang đã không mất người trai trẻ, mà mất em tôi giữa khói lửa mịt mùng; Khi cạn chiều nước mắt bỗng rưng rưng; Đôi vần thơ viết cho người đã khuất…( Mong thế giới này không có chiến tranh- Để mọi người vui sống trong yên bình)

Một ngày nhớ em, nhớ đồng đội hy sinh 
Hương Giang  tháng 2/2017









Thứ Tư, 1 tháng 2, 2017

Chào xuân Đinh Dậu 2017

























Phố phường rực rỡ dưới nắng vàng
Trẻ già trai gái đón xuân sang
Người đông như hội về vui tết
Cờ hoa phơi phới khắp thôn làng…



Vỗ cánh gà vàng tiếng gáy vang
Đường trên xóm dưới rộng thênh thang
Đồng lòng trên dưới cùng gắng sức
Quê hương từng bước đã sang trang…


















04/giêng/2017
Hương Giang
Mời bạn nghe liên ca khúc xuân xuân đã về...

Xem phóng sự ảnh của Hương Giang tại đây

Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2017

Tờ lich cuối năm...

Gỡ tờ lịch nhìn lá vàng rơi trước ngõ
Từng mùa thu theo gió gọi đi xa
Gom kỷ niệm thủa tuổi ngọc ngà
Mưa se sắt bóng chiều dần cạn…

Câu thơ nghiêng rượu đầy cùng bạn
Lựa tứ vần tim nốt xuân sang
Áo em mỏng tha thướt nhẹ nhàng
Bàn tay ấm đặt trong bàn tay ấm…
HG 01/01/2017