Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2020

Bạc duyên nơi đất lạ


Trời trỏ lạnh…
Tháng tư mưa đổ
Nghe thầm thì, bếp lửa chốn vời xa
Từng bong bóng…
Vỡ òa tan trước mặt..
Em nói anh ơi..?
…Nước mắt…!
Người cô đơn, chát mặn…
Tự rơi thôi…
 *  *  *
Bao lời mời…
Em chấp nhận chỉ mình tôi
Ly Cape đắng giữa trời chớp đỏ
Đầu bên kia nghẹn ngào tiếng gió
Thuyền tình tan…
Ván vỡ cũng nát tan
Tôi lặng câm, nước mắt ứa chàn
Thương em...
Bạc duyên…Nơi đất lạ..!
…..