Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

Nén hương bái vọng...

Thu sang sao cứ lá vàng
Cuối chiều tin nhắn bàng hoàng người ơi…

Tiếng đàn se thắt cuối trời
Nén hương bái vọng thắp người tri âm
Lặn vào trong lệ âm thầm

Gửi trong tiếng sóng thì thầm chốn xa....

MOI BAN NGHE CA KHUC: PHUT CUOI....






Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

Gặp người trong mộng....


Đặt mình chớp mắt, đã u mê
Gió gió mây mây, kéo nhau về
Ái ân vần vũ, như cõi tục
Đăm đắm yêu thương, tựa Phu-Thê

Duyên ta trời định, bời lời thề
Cỏ may xao sác, dưới chân đê
Ngàn năm sóng vỗ, còn gieo mãi
Ca khúc tình ca, thắm duyên quê…


Tôi gửi lòng tôi, chốn phố phường
Bồng bềnh phiêu dạt, sóng đại dương
Trong mộng thuyền tình, đầy trăng tỏ
Em sào đứng đợi, bến bờ thương…

Mải vui thoắt cái đã tà dương
Bừng tỉnh nắng mai, tựa thiên đường
Tâm tình đành gửi trong cõi mộng
Tỉnh say, say tỉnh mãi vấn vương…!!!

Moi ban nghe ca khuc THUYEN VA BIEN...






Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

Kẻ cô đơn lang thang...

Lạnh…(!!!)
Cái lạnh khác người, cuối thu đầu đông chăng? Mùa đông đang dập dình trước cửa…Mấy năm rồi căn phòng vẫn còn chống chếnh lắm, như thiếu một cái gì mơ hồ….
Cảm nhận một mùa đông buồn lại đến, mặc dù tôi  không muốn nhưng mùa đông vẫn cứ lại, ai ngăn được mùa đông?…. Một mùa đông băng giá, mùa đông tái tê, ngân lệ…lòng người.


Mùa đông mỗi đứa một phương trời? xa ngái…
Gió se se, không còn mỏng manh, có lẽ phải khoác thêm chiếc áo dài tay khi ra đường
….Lại một cơn gió tạt ngang…Tôi đâu muốn nhận, nó len lỏi qua đôi bàn chân…Cảm nhận,  tôi rùng mình ớn lạnh..Nó là nó….Cái mùa lạnh chớ trêu, nhưng nó đâu có tội, tôi là tôi mà nó là nó ( gió và mùa đông)….Can cớ chi tôi trách  một cơn gió vô tình…Có chăng tôi trách mình ngày ấy quá trong trắng ngây thơ, pha một chút dại khờ  đến đáng thương, mà qua mưa nắng dãi dàu bây giờ tôi mới nhận ra
…..Vâng nhận ra thì đã muộn…Mùa lạnh chớm bắt đầu.
Mùa đông, mùa lạnh của riêng tôi….Rất khác người…..
Cô đơn cho tôi..
Cô đơn cho người….
Cô đơn cho những ai bước vội trên con đường này, con đường có những khoảng trống mênh mông…
-Lại một cơn gió tạt ngang..Tôi run rẩy men theo con đường và hàng liễu kia cũng run rẩy theo bước chân tôi…
Tôi chạm tay lên my mắt, sương sớm hay sương chiều? mằn mặn nơi bờ môi. Nước mắt của mẹ thiên nhiên hay nước mắt của kẻ cô đơn lang thang, nhưng không lạc lõng giữa dòng đời....!!!
Mua Dong....




Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Rẽ lối lên đồi gió ngàn reo….

Một buổi chiều khác những buổi chiều
Thẫn thờ anh bước, bước cô liêu
Khoác tay em cười cùng lữ khách
Đường dài hun hút bóng siêu siêu…

Người ấy bên em dáng vẻ yêu
Vòng tay thon thả giữ vòng eo
Trời bỗng tối dẫu ngang chiều chưa tối
Đứng lại dùng dằng… hay bước theo?

Ngày xưa em nói chẳng lo nghèo
Cùng vượt thác ghềnh vượt gieo neo
Ái ân giữ trọn men tình ái
Một phút sao tâm bỗng bay vèo….

Câu thơ em bẻ gãy cong queo
Đông tàn sương giá gió hanh heo
Ly đắng muôn trùng buồn điệp điệp
Ngọn đèn nghiêng ngả…sáng lắt leo?


Phía ấy người ta em vẫn theo…
Cũng đành bởi phận anh quá  nghèo
Chỉ “giầu” câu chữ, không tiền bạc
Rẽ lối lên đồi gió ngàn reo…..

Tu tieng hat tiep noi...



















Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

Cầu Kiều..

Xa rời bục giảng đã từ lâu…
Phấn trắng còn vương bạc mái đầu
Cầu Kiều soi bóng sông đức hạnh
Chữ lễ muôn đời vẫn khắc sâu….



Tôi lại làm trò có chi đâu
Nhân gian luân chuyển vạn sấc màu
Chữ tâm mãi kính người dìu dắt
Ân tình vẹn nghĩa trọn trong nhau….


BAI CA NGUOI GIAO VIEN NHAN DAN..






Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

Đường nào ra biển lớn?

Có lần suối hỏi sông…
Đường nào ra biển lớn?
Sức em đi nổi không?

Đầu nguồn thì em biêt
Biển cả sóng mênh mông
Chưa bao giờ được đến…

Sông dùng dẳng con nhện
Đường thật lắm gian nan
Đòi hỏi người có chí
Mưa nắng vẫn bền gan

Suối lo mình sức mọn
Chẳng thể vượt đại ngàn
Dù quyết tâm lắm lắm
Mơ ước đành nát tan…

Một ngày kia lá đổ
Sắc úa màu thu tàn
Đông về dòng suối cạn
Lòng sông cũng khô khan

Sông nhớ lời của suối
Trách đời thật trái ngang
Ta.. đã từng đây đó
Tận cửa bể mênh mang…

Ai ngờ nay kiệt sức
Suối ơi sao phũ phàng
Qua đông rồi xuân tời
Rì rào suối nhẹ nhàng
Không có em giúp sức
Đâu sóng xô rộn ràng

Mới hay đời là vậy
Có em mới có anh
Một dòng êm xuôi chảy
Qua ngút ngàn rừng xanh

Có em mới có anh
Từ ngọn nguồn dâu bể
Cùng qua muôn thác ghềnh….
Nâng nhũng cánh buồm xanh
Cho sóng xô dào dạt
Ôm hôn lên bờ cát
Hát bài hát…Ngàn xưa…
Có em và có anh…..
BIEN NOI NHO....



















Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

Muộn chăng?

Ngày xưa...
Ơi những ngày xưa
Khắc sâu kỷ niệm
Giờ chưa phai mờ...!!!
Một thời với những mộng mơ
Điều chưa dám nói
Bây giờ muộn đâu?
Tóc sương pha nhạt mái đầu
Run run chân bước
Nhịp cầu chênh vênh
Ghe xa thác réo đầu ghềnh
Trăng treo sương lạnh bồng bềnh hồn thơ
Mang theo với những dại khờ
Điều chưa dám nói
Bây giờ muộn chăng…?

...Những gì anh muốn noi vơi em..




Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

Nhớ lối xưa về ..

Lặng nghe…
Tha thiết tiếng đàn ai
Ngày qua…
Kỷ niệm có tàn phai?
Chôn chặt
Nỗi đau buồn lặng lặng
Như gió…
Đông sang mắt u hoài…

Thôi nhé
Từ nay hỡi mắt nai
Phiêu du 
theo gió khắp dặm dài
Chốn chốn
 Phồn hoa vui chim sáo
Nhớ lối xưa về nắng ban mai….
Tình khúc Trịnh Công Sơn:




Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013

Thu hoang tàn...


Anh vẫn biết mình bao nông nổi
Yêu vô bờ chẳng giữ được trong tim
Còn mải mê theo gió đi tìm
Một tình yêu
Không có thật…!!!
Anh trở về bên ly ca pê đắng ngắt
Thu hoang tàn  
Mình anh giá lạnh giữa chiều đông….


Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

Ghé môi thơm ..

Ngày nối ngày
Yêu thương hờn giận…?
Những trang đời
Năm tháng chẳng phôi pha!
Ta tĩnh lặng trước thiên nhiên không tĩnh lặng
Ghé môi thơm nhè nhẹ
Một nhành hoa….
Mời bạn nghe ca khúc mưa chiều kỷ niệm…


Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

Ôm chọn mùa thu ..

Ôm chọn mùa thu bước vào đông!!!
Mấy lá vàng hanh ấm lửa lòng
Câu thơ giá lạnh không vần luật
Em cười… Góp tứ có được không?
 
Bóng ai thướt tha cạnh hồ trong
Cánh én trao nghiêng, giữa tầng không
Xuân bỗng ùa về căng nhịp sống
Vút cao vần điệu đón xuân nồng…!!!
 
Cái tứ em gieo là nụ cười
Thi nhân bầu rượu đầy lại vơi
Liêu siêu uống cả mùa thu chết
Tỉnh rượu mỹ nhân đã xa vời....

Còn lại chỉ ta với cuộc đời
Đông tàn lá cũng đã thôi rơi
Dấu chân người đẹp hương ngan ngát
Một cõi ...Xa xăm ...Thấy em cười....



Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

Dấu chấm ...sang trang ( tặng em… người chọn lối này)

Kẻ bạc duyên, rứt tình, rũ áo ra đi
Không ngoảnh lại, không một lời lý giải
Em theo đơn một mình chống chải
Ôm con thơ cay giận chất chồng…

Đã từ lâu có cũng như không
Con học về bóng cha vắng bặt
Trời trở gió cơn đau se thắt
Lệ cạn khô, không ướt gối phai màu…
 
Người ấy đi về đâu.? Phương trời hoan lạc
Mang lời thề em..Giam giữ tuổi xuân em…
Chim dã cánh lìa đàn tan tác
Quyết từ đây? … Một dấu chấm sang trang…!!!
Tôi cầu chúc cho em và 2 cháu luôn  được mạnh khoẻ,  bình an, được vui như bao niềm  vui của những người phụ nữ bình dị giữa đời thường…Tôi tin ở nơi em một ngày mai tươi sang sẽ đến…

ĐƯỜNG TÌNH ĐÔI NGẢ..




Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

Lệ ướt my cong

Tri ân hỡi …Ai hiểu tri ân…?
Một kiếp phong sương đã mấy lần
Hoang dại gập gềnh qua lối cũ
Tứa máu tím bầm thân xót thân…
* * *
Lệ ướt my cong ngậm nỗi sầu
Thả hồn phiêu dạt tựa chốn đâu?
Thu cạn đông về se môi lạnh
Thời gian người hỡi phép nhuộm màu….!!!

Mời bạn nghe ca khúc : VI ĐÓ LÀ EM..