Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

Đường nào ra biển lớn?

Có lần suối hỏi sông…
Đường nào ra biển lớn?
Sức em đi nổi không?

Đầu nguồn thì em biêt
Biển cả sóng mênh mông
Chưa bao giờ được đến…

Sông dùng dẳng con nhện
Đường thật lắm gian nan
Đòi hỏi người có chí
Mưa nắng vẫn bền gan

Suối lo mình sức mọn
Chẳng thể vượt đại ngàn
Dù quyết tâm lắm lắm
Mơ ước đành nát tan…

Một ngày kia lá đổ
Sắc úa màu thu tàn
Đông về dòng suối cạn
Lòng sông cũng khô khan

Sông nhớ lời của suối
Trách đời thật trái ngang
Ta.. đã từng đây đó
Tận cửa bể mênh mang…

Ai ngờ nay kiệt sức
Suối ơi sao phũ phàng
Qua đông rồi xuân tời
Rì rào suối nhẹ nhàng
Không có em giúp sức
Đâu sóng xô rộn ràng

Mới hay đời là vậy
Có em mới có anh
Một dòng êm xuôi chảy
Qua ngút ngàn rừng xanh

Có em mới có anh
Từ ngọn nguồn dâu bể
Cùng qua muôn thác ghềnh….
Nâng nhũng cánh buồm xanh
Cho sóng xô dào dạt
Ôm hôn lên bờ cát
Hát bài hát…Ngàn xưa…
Có em và có anh…..
BIEN NOI NHO....



















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét