Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Rẽ lối lên đồi gió ngàn reo….

Một buổi chiều khác những buổi chiều
Thẫn thờ anh bước, bước cô liêu
Khoác tay em cười cùng lữ khách
Đường dài hun hút bóng siêu siêu…

Người ấy bên em dáng vẻ yêu
Vòng tay thon thả giữ vòng eo
Trời bỗng tối dẫu ngang chiều chưa tối
Đứng lại dùng dằng… hay bước theo?

Ngày xưa em nói chẳng lo nghèo
Cùng vượt thác ghềnh vượt gieo neo
Ái ân giữ trọn men tình ái
Một phút sao tâm bỗng bay vèo….

Câu thơ em bẻ gãy cong queo
Đông tàn sương giá gió hanh heo
Ly đắng muôn trùng buồn điệp điệp
Ngọn đèn nghiêng ngả…sáng lắt leo?


Phía ấy người ta em vẫn theo…
Cũng đành bởi phận anh quá  nghèo
Chỉ “giầu” câu chữ, không tiền bạc
Rẽ lối lên đồi gió ngàn reo…..

Tu tieng hat tiep noi...



















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét