Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

16 Hoa hau the gioi 2012

Hoa hậu Venezuela
Hoa hậu Venezuela

Hoa hậu Croatia

Hoa hậu Croatia

Hoa hậu Philippines

Hoa hậu Philippines
Hoa hậu Kosovo

Hoa hậu Kosovo

Hoa hậu Brazil
Hoa hậu Brazil
Hoa hậu Ấn độ
Hoa hậu Ấn độ
Hoa hậu Úc
Hoa hậu Úc
Hoa hậu Mỹ - tân hoa hậu Hoàn vũ 2012
Hoa hậu Mỹ - tân hoa hậu Hoàn vũ 2012
Hoa hậu Thổ Nhĩ Kỳ
Hoa hậu Thổ Nhĩ Kỳ
Hoa hậu Pháp
Hoa hậu Pháp
Hoa hậu Nga
Hoa hậu Nga
Hoa hậu Mexico
Hoa hậu Mexico
Hoa hậu Ba lan
Hoa hậu Ba lan
Hoa hậu Peru
Hoa hậu Peru
Hoa hậu Nam Phi
Hoa hậu Nam Phi
Hoa hậu Hungary
Hoa hậu Hungary

16 mỹ nhân đẹp nhất cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ 2012.

16 mỹ nhân đẹp nhất cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ 2012.
16 mỹ nhân đẹp nhất cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ 2012. HG ST

Thứ Hai, 29 tháng 10, 2012

Truyện tình bên dòng sông Như Nguyệt…


           (Huyền tình được viết từ tảng đá cổ bên dòng sông. Bản quyền TG: Hương Giang)
Tôi đang ở tuổi xung mãn không nói là còn trẻ, nhưng cũng chưa thể gọi là già, đã yên bề gia thất. Quê tôi bên dòng sông Cầu lơ thơ nước chảy, dòng sông đã đi vào thi ca với những áng văn thơ bất hủ: Bài thơ Thần của Lý Thường Kiệt bên dòng Như Nguyệt tự ngàn xưa …
Nam Quốc Sơn hà nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư…
Tạm dịch là:
Sông núi nước Nam vua Nam
Sách trời định phận đã rõ ràng
Cớ sao bay đến đây xâm phạm
Các ngươi sẽ bị đánh bại tơi bời…
Điều tôi muốn nói với bạn đọc ở đây thật chẳng ai tin, nhưng đó là sự thật, một sự thật đến nao lòng, mà chính tôi người trong cuộc cũng không lý giải nổi. Tôi vẫn luôn đặt câu hỏi tại sao? Tại sao đến ngàn lần mà vẫn vậy, vẫn vậy đến hiển nhiên vì tôi đâu đã biết người ấy ở chốn nào..?
Truyện rằng vào một đêm cuối thu đầu đông, trời không sao, sương giăng mờ mịt; linh tính mách bảo tôi lang thang bên triền sông, rồi tự tìm và ngồi lên một tảng đá cổ, ở phía xa xa có một ngôi miếu đã rêu phong mà không biết người dân đã dựng từ bao giờ…Tôi ngồi bên tảng đá để cảm nhận sự cô đơn hướng về một miền cô tịch xa mờ..Tôi nghe tiếng lao sao của sóng, tiếng thi thào của gió, không gian tĩnh lặng, nhưng lòng tôi không tĩnh lặng nó cồn cào như có một cái gì đó rất sâu xa. Từ tảng đá cổ, nơi tôi ngồi bỗng nóng dần lên, nóng dần lên, tôi  nghe một giọng nói rất mơ hồ xa xăm như hơi thở, như gió thoảng qua tôi: Tôi…Tôi  nhờ anh, tôi… nhờ anh…người ấy nói đến 3 lần. Tôi không còn biết mình đang mơ hay đang nói với ai giữa đời thực bên triền sông này, bởi xung quanh tôi không có ai, chỉ có cỏ cây, sóng nước và sương giăng u tịch buổi đêm về.
-Thưa bác có việc gì vậy ạ?. Tôi hỏi
- Chỉ anh mới giúp được tôi thôi.
- Dạ bác cứ nói đi ạ, nếu gúp được em sẽ hết lòng…
- Cảm ơn anh, nhưng anh phải chấp nhận sự hy sinh..???
- Tôi giật mình ngơ ngác…Định đứng lên…Bác nói sao ạ..
- Anh phải chấp nhận sự hy sinh, phải chia sẻ tình cảm của mình đang có..
- Bác nói sao…Em không hiểu?
- Anh hãy bình tĩnh, lắng nghe điều tôi sắp nói đây..
- Dạ em nghe….
…Tôi biết anh đã tự lâu lắm rồi, từ lúc anh chưa được sinh ra trên cõi đời này..( tôi giật mình..) anh cứ lặng nghe tôi nói…Anh là hoá thân hậu kiếp một người bạn mà tôi ngưỡng mộ, tôi trân trọng từ nhân cách đến con người và đến bây giờ cũng vậy, chỉ có anh mới giúp được người ấy…Người ấy là một cô gái đoan chính nhưng số phận chớ trêu chẳng được vẹn toàn…Người ấy có duyên với anh, rất yêu anh và ngược lại nhưng chẳng thể sống cùng anh, còn tôi,  tôi yêu người ấy lắm lắm nhưng người ấy lại chẳng yêu tôi, Tình yêu tay ba, nhưng tôi vẫn nể phục anh, đời thật oái ăm, trời già thật nghiệt ngã phải không anh?
Bác nói …em  không  hiểu-  Tôi hoang mang..
Anh cứ bình tĩnh lặng nghe tôi nói nốt, bởi chỉ có khoảnh khắc này và chỉ có anh khi xuất hiện trên tảng đá cổ này, thời điểm này …Tôi mới được nói chuyện cùng anh ..
- Dạ..-Tôi bắt đầu tò mò…
- Người con gái mà tôi đang nói với anh đây, đã ở vậy không chịu lấy chồng.
- Ngày ấy cách đây gần một nghìn năm về trước…Cũng bên một dòng sông này vào một buổi chiều sắp cạn, chiến trinh liên miên, bao làng mạc bị đốt cháy, bao trai tráng đã lên đường ra trận. Anh đã cầm cây Hoa cỏ may cuối thu đặt vào lòng bàn tay mềm mại của người ấy và nói “hãy đợi anh về nhé” Người con gái không nói gì chỉ khẽ khàng gục đầu vào bờ vai anh mà thổn thức và  nói nhỏ: “Em sẽ đợi”…Và người ấy đã đợi, đợi mãi, đợi hoài cho đến lúc tuổi xuân qua đi, mái đầu đã điểm bạc, trước khi mất còn thều thào, mắt hoen dòng lệ nói với người thân: “ sao anh vẫn chưa về”…?
Nhưng anh biết không? ..Tuổi thanh niên, tình yêu chưa chín, măc dù chúng ta, cả tôi và anh cũng như người ấy đã có một phần ở trong nhau, người ấy chỉ hẹn anh ra triền sông….Và sau đó lệnh tổng binh, chúng ta ra trận, gươm đao đã nhuốm máu quân thù, quyết chí cùng bảo vệ chiến tuyến bên dòng Như Nguyệt này. Lời thề Hoa cỏ may bên dòng sông cô trinh nữ còn giữ không quên, nhưng tôi và anh, hai người cùng trang lứa, hai người bạn đã mãi mãi ra đi, cho non sông gấm vóc đất Việt trường tồn…
-Vậy em phải giúp thế nào ạ? Thưa bác.
-Tôi chỉ xin anh làm chỗ dựa tinh thần cho người ấy, mách bảo khuyên can, giúp đỡ khi người ấy cần và thật tự nguyện ( bởi đến bây giờ tôi vẫn theo, theo nghĩa tâm linh vẫn giúp và yêu thương người ấy chẳng nguôi ngoai), tôi nhắc lại là: Chỗ dựa tinh thần! anh phải hy sinh, phải san sẻ bởi lời thề ngày xưa bên dòng sông định mệnh…Tôi và anh đều mắc nợ người ấy, mắc nợ một trinh nữ kiêu sa, mắc nợ một đời hoa, mắc nợ cả đường duyên lẫn đường tình…
-          Trời ơi…Em nào đâu biết..
-          Thế mới gọi là đời, nếu ai cũng biết trước thì còn đâu gọi là thế giới muôn màu.
-          Anh có duyên anh phải trả đường duyên..
-          Tôi nợ tình, tôi phải theo nốt đường tình
-          Nhưng người ấy bây giờ ở đâu hả bác? Tôi đã bị cuốn hút bởi câu truyện ly kỳ …
-          Anh đi ngược dòng sông này lên miền sơn cước, đầu nguồn, hoặc xuôi xuông cửa bể phía nam…
-          Trời..Mênh mang quá sao em biết đường tìm?
-          Trái tim sẽ mách bảo anh, người ấy sẽ hiện hữu trong anh
-          Nhưng còn vợ con em bây giờ?
-          Khi nghe được câu truyện này, chị ấy là người tốt, chắc chị ấy cũng sẽ rất cảm động và chia sẻ.. Bởi phụ nữ thường nhân hậu và đầy bao dung mà anh…
-          Thế ra.. Người đang sống với em bây giờ là thế nào hả bác..
-          Cũng là duyên trời cho thôi…Tạm ở đường trần trăm năm dương thế.
-          Em phụ bạc…Sao đành? tôi băn khoăn?
-          Không, không phải anh phụ bạc, mà anh nợ, anh phải trả thôi…
Trách nhiệm tình anh hiện tại với người đang sống, duyên anh phải trả với người xưa…
Tôi nói anh đã hiểu chưa…?
-          Vậy còn người ta? Người ta có chấp nhận sự giúp đỡ gì đó không?
-          Anh yên tâm, từ đời thực rồi anh sẽ  thấy, nghìn năm sau duyên nợ vẫn còn đây….
Tôi tin anh sẽ gặp được người ấy, còn gặp được nhau rồi câu truyện ra sao? tôi hy vọng lần sau anh sẽ kể tôi nghe…(Tiếng nói nhỏ dần, chìm dần rồi mất hẳn trong đêm, tôi thấy một ánh sáng yếu ớt bay về ngôi miếu nọ…)
Gió trao đi, tôi bàng hoàng…Không biết mình mơ hay thực ? Bỗng nghe một tiếng cười rất đôn hậu, như tiếng cười của ông tiên nào đó, chắc ông đã xắp xếp và nghe từ đầu đến cuối câu truyện giữa hai chúng tôi. Một người từ thời cổ xưa, một chiến binh gìn giữ phòng tuyến Sông Như Nguyệt, một người ở thời hiện đại đều vương một chữ TÌNH mà mấy ai tránh khỏi?
…Hơ hơ hờ…Hơ hơ hờ..Đời là vậy..”Hai con đã mắc nợ người ta”.!!!
*Thưa bạn đọc sau tiếng cười, tôi bừng tỉnh về nhà và viết lại ngọn nguồn câu truyện này, là thực? là hư? tuỳ bạn đọc. Cho dù sao đi nữa thì lòng tôi cũng nao nao như dòng sông kia không bao giờ tĩnh lặng…Gió vẫn thổi chênh trao, hình ảnh người con gái bên dòng sông mắt rớm lệ đợi chờ… với lời thề Hoa co may ngày ấy… Bỗng ẩn hiện trong trái tim tôi….
Vâng.. Nếu thật vậy..Rất có thể ngày mai…Ngày mai tôi sẽ đi tìm…..

Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012

Tựa…


Tựa vào đâu những vần thơ?
Tựa vào đâu những dại khờ đã qua...
Tựa vào mưa gió nhạt nhoà
Tựa vào liễu rủ cánh hoa liễu mềm
Tựa vào một ánh trăng đêm
Tựa vào my ướt môi mềm hỡi ai..?
Cô liêu phận gái dặm dài
Ôm con ngồi tựa mắt nai u buồn..!!!




Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012

Chợt tỉnh ...


 ( Viết cho tôi và em…)

 Không có anh, ai thầm thương trộm nhớ?
Để Thu về đan kết những vần thơ
Không có anh nơi nào ai sẽ đợi?
Thẫn thờ đêm, thao thức mãi trong mơ…

Phút trao nhau em biết thật dại khờ
Song khó cưỡng bởi tim mình mách bảo
Ngoài xa kia có ngàn lần giông bão
Biết có anh vẫn trụ vững ở nơi này…

Những vòng tay xiết chặt lấy vòng tay
Nghe thổn thức lời yêu trong thương nhớ
Đam mê quá khát khao như chồng vợ
Nồng nàn say gió cuốn giữa ngàn mây..

Ồ lạ nhỉ ? trong mộng thắm ngất ngây
Em chợt tỉnh thu về trong đáy mắt
Hãy khăng khít như cặp môi gắn chặt
Hôn lá vàng thu …Mà
Trái đất bỗng ngừng quay…
 Tháng 8/2012


Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

Thu về...


Sao xác thu về gió heo may
Trăng thanh lành lạnh dáng hao gày
Mắt huyền sương đọng đêm cô tịch
Viễn xứ người xa đâu có hay…?

Chênh chao lại gió lá vàng bay
Nghiêng rơi có úa sỏi găm dày
Châu sa thờ thẫn đường vô vọng
Lớp lớp trùng dương những đắng cay…


Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2012

Noi dau con do

Mẹ, em trai bị đánh chết, nữ sinh nguy kịch trên giường bệnh Trong cơn mưa tầm tã, người đàn ông ngồi ôm đứa con trai út bé bỏng ngước lên bàn thờ còn nghi ngút khói hương của người vợ và đứa con trai thứ vừa qua đời, như cầu xin sự sống cho cô con gái đầu đang nguy kịch trên giường bệnh. Chúng tôi ghé thăm căn nhà nơi có hai mẹ con bị giết hại vào ngày 6/8 vừa qua tại xã Hà Long, huyện Hà Trung. Chứng kiến gia cảnh nạn nhân, không ai cầm được nước mắt khi thấy chồng chị Lài là anh Tống Trọng Thao ngồi ôm đứa con trai út khóc nức nở. Nước mắt người đàn ông dường như đã cạn kiệt sau tai họa khủng khiếp vừa ập xuống gia đình anh, có lẽ thế mà trong tiếng nức nở của anh, những giọt nước mắt đang cố gắng ứa ra từ hõm mắt sâu hoáy trên khuôn mặt phờ phạc. Chỉ vì những mâu thuẫn nhỏ nhặt trong cuộc sống, người cháu ruột đang tâm cuồng sát dã man vợ và hai con của anh. Trong đó, vợ anh Lâm Thị Lài (42 tuổi) cùng đứa con trai Tống Trọng Đông (16 tuổi) đã chết, còn cô con gái đầu Tống Thị Phương (17 tuổi) đi cấp cứu trong tình trạng nguy kịch. Vụ án mạng kinh hoàng xảy ra khiến cả vùng quê nghèo như “dậy sóng”. Đi đến đâu người ta cũng bàn tán xôn xao về tên sát nhân máu lạnh đang tâm giết chết những người trong cùng một dòng máu. Trước mặt chúng tôi, người đàn ông khốn khổ ấy không giấu được nỗi đau đớn trong lòng, anh cứ thế nấc lên từng tiếng như một đứa trẻ, rồi lại gào lên những lời ai oán đau lòng: “Vợ ơi! Con ơi! Nhà mình tan nát hết rồi. Trời ơi, kiếp trước tôi đã làm gì mà bây giờ gia đình tôi ra nông nỗi này”. Anh là Tống Trọng Thao, thôn Đồng Toàn, xã Hà Long, huyện Hà Trung, là chồng của nạn nhân Lâm Thị Lài và bố của hai cháu Đông và Phương. Trước đó, vào khoảng 17h30 phút ngày 6/8, hung thủ ra tay cuồng sát dã man 3 mẹ con chị Lài là Nguyễn Văn Nguyên (SN 1980, trú gần nhà nạn nhân). Nguyên là cháu ruột, gọi gia đình nạn nhân là cậu mợ. Vào thời điểm trước khi xảy ra án mạng, chị Lài và vợ hung thủ là Nguyễn Thị Thương (27 tuổi) đang đứng tranh cãi nhau trước cổng nhà. Sau đó, Nguyên chạy ra, tay cầm tuýp sắt và dao không nói câu gì liền tấn công chị Lài, khiến nạn nhân gục ngay tại chỗ. Thấy mẹ bị đánh, cháu Đông và Phương chạy tới can ngăn cũng bị Nguyên “hạ gục”. Khi người dân phát hiện và đưa 3 mẹ con đi bệnh viện cấp cứu thì mọi chuyện đã quá muộn, chị Lài chết trước khi nhập viện, còn Đông tử vong vào hồi 22h45 phút cùng ngày. Rất may cháu Phương đã được cấp cứu kịp thời nhưng đang trong tình trạng rất nguy kịch. Anh Thao sụt sùi kể: “Tôi đi làm thuê ở Hà Nội, vài tháng mới về một lần. Tối hôm đó, đi làm vừa về đến phòng trọ thì tôi nhận được điện thoại báo chuyện chẳng lành, tôi rụng rời chân tay, chẳng kịp thay quần áo, cứ mặc nguyên bộ quần áo lao động mà lao ra đường đón xe về quê, về đến nhà thì vợ và con trai tôi đã đi rồi, còn cháu Phương thì được anh em hàng xóm đưa đi cấp cứu”. Cho đến nay, tình trạng cháu Phương vẫn đang “ngàn cân treo sợi tóc”, cháu bị đánh đến vỡ xương hàm, gãy răng hàm trên, vỡ xương hộp sọ và dập não. Khi đến thăm Phương trong bệnh viện, chúng tôi không thể cầm được nước mắt khi chứng kiến khuôn mặt em chi chít những dây chuyền, trên đầu tóc đã cạo trọc chỉ thấy toàn băng trắng và chỉ khâu vết thương. Phương lúc tỉnh lúc mê, nhưng trong cơn mê sảng em vẫn rên la từng tiếng làm thắt lòng những người ruột thịt. Em vẫn chưa biết mẹ và em trai mình đã ra đi mãi mãi… Những ngày qua vì lo hậu sự cho vợ và con, anh Thao không thể đến bệnh viện chăm sóc đứa con gái tội nghiệp của mình được, chỉ có hai bác anh của mẹ Phương thay nhau chăm sóc em. Từ ngày Nguyên gây ra tai họa cho gia đình anh Thao, vợ và các con của tên sát thủ ấy vẫn chưa một lần đến thăm cháu Phương hay thắp cho hai mẹ con nạn nhân một nén nhang. Mọi chi phí chạy chữa cho Phương và lo hậu sự cho vợ và con trai, anh Thao đã phải chạy vạy khắp nơi vay mượn. Hai bác của Phương lo lắng cho những ngày sắp tới của em, không biết lấy đâu ra tiền để em chữa trị và nằm viện. Bác Lâm Hữu Trường, anh trai của mẹ Phương cho biết: “Giờ trong nhà không biết lấy gì mà bán, lâu nay hai vợ chồng làm ruộng, bố cháu nó thì lao động phổ thông, ai thuê gì làm nấy, được đồng nào thì đóng tiền học hành cho con cái hết chứ có dư dật được đồng nào đâu. Còn người nhà tên giết người thì không thấy đâu cả nên sắp tới chắc phải bán cái nhà đi để lấy tiền chữa trị cho cháu rồi đến đâu tính đến đó”. Gia đình anh Thao sinh được 3 người con, Phương là con đầu, năm nay em học lớp 11, Đông đang học lớp 10 và cháu út là Tống Trọng Sơn (SN 2006), đang học lớp 1. Gia cảnh anh chị hết sức khó khăn, phải chạy ăn từng bữa để nuôi con. Mặc dù nghèo khó nhưng anh chị vẫn cố nuôi con cái theo đuổi con chữ. Các con của anh chị đều rất ngoan ngoãn, học giỏi. Phương và Đông năm nào cũng được nhà trường tặng giấy khen vì thành tích học tập xuất sắc, không chỉ vậy các cháu con được mọi người biết đến là những đứa trẻ ngoan ngoãn, tử tế và hết lòng thương yêu bố mẹ. Rời phòng bệnh nơi Phương đang nằm điều trị, những tiếng rên la của em và cả những câu hỏi sao bố mẹ chưa vào với cháu khiến chúng tôi không khỏi thương cảm cho hoàn cảnh của em. Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về: 1. Anh Tống Trọng Thao: Thôn Đồng Toàn, xã Hà Long, huyện Hà Trung, tỉnh Thanh Hóa. 2. Quỹ Nhân ái - Báo Khuyến học & Dân trí - Báo điện tử Dân trí. Ngõ 2 nhà số 48 Giảng Võ, Đống Đa, Hà Nội (Cạnh cây xăng Kim Mã) Tel: 04. 3. 7366.491/ Fax: 04. 3. 7366.490 Bạn đọc ủng hộ qua các tài khoản sau: * Tài khoản VNĐ tại VietComBank: Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí Số TK: 045 100 194 4487 Tại: Ngân Hàng TMCP Ngoại thương Việt Nam - Chi nhánh Thành Công - Hà Nội.
Nguon tu Intenet

Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2012

Tâm sự cuối tuần: Nuôi con một mình

Đêm ấy… Đêm bước ngoặt của đời em, trăng xanh triền đê gió lộng, em chân thành đến ngây dại, vâng lần đầu tiên em tin người ấy bởi ngày mai và những viễn cảnh huy hoàng; nhưng ai học hết chữ “ngờ”…Bẵng đi một thời gian sau khi “khám phá”…người ấy đã đi tìm một bến lạ. Con em…Con của người ấy, con đâu có tội, mà nhẽ ra như một số lời khuyên, lời khuyên đoạn tuyệt, nên cho con đi vào một chốn vĩnh hằng…Nhưng em sót, em đau…em không thể, không nỡ huỷ hoại một sinh linh, một con người…Em chân trọng tình cảm thật đầu đời của em, em đã giữ lại (tác phẩm) nồng nàn của đêm ấy mà không hề do dự….Em nuôi con một mình, trong khinh ghẻ của người đời, trong đau đớn ê chề...Nhưng em tin con em khi lớn lên sẽ hiểu, tình cảm chân thật của mẹ và sự bạc bẽo đến vô tình, đểu giả của người cha... Con em đã đến trường mẫu giáo đôi mắt tròn xoe, một cháu trai kháu khỉnh…”mẹ ơi...bố con đâu” ??? câu hỏi như có kim châm nhói vào tim em tê buốt...“ Bố con đi bộ đội ở ngoài đảo xa….Xa lắm”...Con chỉ biêt vậy, dụi đầu vào lòng em nũng nịu ...Mẹ.. Mẹ...Con yêu mẹ ... Đời thật chớ chêu...Gia đình ( bố cháu) duy nhất là con trai...Thật không may trong một cuộc truy hoan, rượu chè bị tai nạn đã đến chốn cửu tuyền... Ông bà khóc thương thảm thiêt, các chị các cô tiếc nuối, sự ghẻ lạnh xem thường ngày xưa “ chắc gì đã phải con của nó... Cái ngữ con gái ruộng mía bờ đê..???.” ... Nay gượng gạo thứ tha xin được đón cháu, bởi không ngờ con em nó lại giống cha như đúc... Bài học cho em , bài học cho đời , bài học cho các bạn gái đang nồng nàn tuổi yêu đương…Biết làm sao đây…Rứt tình đưa cháu về bên nội, để mình bước tiếp quãng đời còn lại, hay cứ ở vậy...Nuôi con một mình? Em cần lắm một lời khuyên đứng đắn của những con người biết cảm thông và chia sẻ... Ghi theo lời tâm sự của chị Nguyễn Thị Kim Ngân ( xin được giấu địa chỉ cụ thể)
 HGiang tháng8/2012
http://hiephoa.net/index.php?option=com_content&view=article&id=4420:truyn-tinh-ben-dong-song-nh-nguyt&catid=81:van-hoa&Itemid=516

Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012

LaraRose Hoa hậu Ha Lan

Your photo beautiful LaraRose

Beautiful beach front ..

                                                          
Beautiful pasture



                                               
Beautiful park

                                                   
                                                   
LaraRose Miss beautiful everywhere
  Happy to wish you success .




                                       

Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2012

Tiếng ve than...!!!


Em ơi mùa hoa phượng..
Rạo rực muôn tiếng ve
Hát hoài dù giông bão
Khát khao xuyên nắng hè
                                              
Ơi chú ve bé bỏng
Huyền thoại mối “nhân duyên”
Một đời không quên lãng
Hay chăng nỗi niềm riêng…?
                                             


Nếu ai từng nghe nói
Rực lửa một trời hoa
Phượng thiêu mình hoá kiếp
Ve sầu ôm hát ca
                       


Ve Sầu cùng hoa phượng
Chuyện tình dẫu đã qua

Sao dời cùng vật đổi
Có  bao giờ phôi  pha….

Em ơi mùa hoa phượng
Ve sầu mãi  ngân nga…..
Tình yêu người ca sĩ
Khiến mắt ta lệ nhoà….

( Có một câu chuyện tình của một đôi trai gái, yêu nhau tha thiết nhưng không thành đôi bởi bố mẹ cấm ngăn chia lìa. Chàng mải hát lời hát thiết tha bên cổng nhà người yêu…Nàng giả vờ xuống bếp đun nấu để được nghe chàng hát, nhưng mải nghe mà quên đi lửa bếp đang cháy…Hoả hoạn đã sảy ra, nàng chết trong lửa đỏ….Trời thương nàng được hoá thành bông hoa Phượng… Sau ngày nàng chết Chàng đau đớn sầu não và  cũng được hoá kiếp thành chú ve( Ve sầu) cứ ôm cành phượng, bông hoa phượng mà khóc mà hát mãi mãi cho người yêu nghe, cứ như vậy  dòng dã mấy tháng mặc trời hè đổ lửa như đốt như thiêu . Bởi vậy mới có câu:….Em ơi mùa hoa phượng…Ve sầu lại ngân nga…..Tình yêu người ca sĩ ..  khiến mắt ta lệ nhoà….Cảm ơn bạn đã đọc Tiếng ve kêu...và biết thêm về một huyền thoại chú Ve  Sầu cùng bông hoa Phượng vĩ)
                                

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012

LAM QUEN...

http://hoacomay75-huonggiang.blogspot.com happy to know about you, I have learned something  how to share in the common house. I love your blog, wish you happy, successful ...






                                                            






                                                           

 

World Wide Open..(the gioi rong mo)

world before it took us through the pages of your blog ... thank the ... listening information with beautiful pictures, articles from Vietnam can be dep .... look at the world. the world is looking at Vietnam ... I love you .. I want to familiarize yourself, study the original .... thank you

hi .. I read your blog ... a blog is quite impressive, I come from Vietnam tuoi dep .. my gmail is: huonggiang118b@gmail.com .., my blog is: http://hoacomay75-huonggiang. blogspot.com thanks da ... read this message .... Wish you success, happiness ..

                                              

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

NOI VONG TAY LƠN TOGETHER ...

Noi Vong Tay Lon TOGETHER ...
Hello all of you: It's fun when you get to know each other through this blog, the world is vast and immense, my country and yours was always beautiful, let's get acquainted and share listen together ... to fight for a peaceful world without war, people are always live and love; "What on earth is more beautiful than that ... people who live to love one another" thank you life each morning wake up .. we have more days to love ...
  http://hoacomay75-huonggiang.blog spot.tom from the beautiful country of Vietnam, are looking forward to get used to exchange and learn from your IT organization is always fun, happiness and success ...

NOI VONG TAY LƠN TOGETHER ...








Con gái Việt Nam












                                                         Hoa hậu Diễm Hương Việt Nam

Cảnh giác với bút mất chữ để gian lận khi ký kết hợp đồng


Cảnh sát Trung Quốc cảnh báo người dân cần đề phòng trước loại bút có tính năng làm biến mất chữ vài ngày sau khi viết. Tốt nhất là người dân nên ký các giấy tờ bằng bút của mình để tránh bị lừa.
Bút mất chữ có hình dáng và chữ viết hệt như một cây bút thông thường - Ảnh: Kunming
“Bút ma thuật” đã trở thành công cụ đắc lực của các tội phạm lừa đảo hợp đồng. Tùy theo chất liệu, nhiệt độ, độ ẩm, tốc độ viết, chữ viết sẽ biến mất trong vòng 15 phút đến 2 ngày sau khi viết mà không để lại bất cứ dấu vết nào. Công an thành phố Thái Nguyên cho biết loại mực trong bút được chế tạo từ một chất đặc biệt, khi kết hợp với không khí sẽ tạo ra phản ứng hóa học khiến chữ mất màu.
Một nghi can họ Vương đã dùng “bút ma thuật” để ký giấy tờ vay 250.000 nhân dân tệ (826 triệu đồng) từ một người họ Lý. Hai ngày sau, chủ nợ họ Lý cuống cuồng khi toàn bộ chữ ký trên giấy nợ đều biến mất. Tương tự, năm 2011 chủ nợ Âu Dương Thanh mất trắng 260.000 nhân dân tệ (960 triệu đồng) khi giấy nợ biến thành một tờ giấy... trắng!
“Bút ma thuật” có giá 10-50 nhân dân tệ (3.300-165.000 đồng), được bán tràn ngập trên mạng mua sắm Taobao và các chợ đầu mối Quảng Đông.
ĐÔNG PHƯƠNG
(Theo THX, báo chiều Dương Tử)

Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

Sóng cảng Vân Đồn

Sóng cảng Vân Đồn

                 Thương tặng H nhân một chuyến  thăm Cảng Đảo Vân Đồn-QNinh

Tôi gặp em giữa đường đời sương gió
Phút sao lòng biết ngỏ cùng ai
Cảng Vân Đồn con sóng cứ lăn dài
Thổn thức nghe nỗi lòng trinh nữ

Em kể tôi nghe biển gồng mình giận dữ
Hơn một lần cuốn trọn vẹn mối lương duyên
Đời bận rộn cuộc sống mải bon chen
Em vẫn giữ cho mình nguyên giá

Thương em tôi dẫu đời chịu bao vất vả
Sống xa quê xa mái ấm chân tình
Biển dịu hiền muôn tia nắng tươi xinh
Mắt em cười ngày mai gió mới

Mạnh dạn lên em người yêu đang chờ đợi...
Cuộc sống yên bình cuộc thân thương....
                                        4/2012

    

Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

ẤN TƯỢNG HẠ LONG XANH...

An tuong Ha Long xanh....

Nhân Hạ Long được công nhận di sản thế giới mới; Những ngày nghỉ cuối tuần được về thăm đất Hạ Long huyền thoại... Những viên Ngọc Rồng để lại trần gian, tạo nên một kỳ tích thiên nhiên có một không hai trên thế giới, Hạ Long xanh, Hạ Long muôn màu kỳ ảo mê hoặc du khách muôn phương....
duoi day la mot so hinh anh chuyen tham Ha Long xanh..