Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2012

Tiếng ve than...!!!


Em ơi mùa hoa phượng..
Rạo rực muôn tiếng ve
Hát hoài dù giông bão
Khát khao xuyên nắng hè
                                              
Ơi chú ve bé bỏng
Huyền thoại mối “nhân duyên”
Một đời không quên lãng
Hay chăng nỗi niềm riêng…?
                                             


Nếu ai từng nghe nói
Rực lửa một trời hoa
Phượng thiêu mình hoá kiếp
Ve sầu ôm hát ca
                       


Ve Sầu cùng hoa phượng
Chuyện tình dẫu đã qua

Sao dời cùng vật đổi
Có  bao giờ phôi  pha….

Em ơi mùa hoa phượng
Ve sầu mãi  ngân nga…..
Tình yêu người ca sĩ
Khiến mắt ta lệ nhoà….

( Có một câu chuyện tình của một đôi trai gái, yêu nhau tha thiết nhưng không thành đôi bởi bố mẹ cấm ngăn chia lìa. Chàng mải hát lời hát thiết tha bên cổng nhà người yêu…Nàng giả vờ xuống bếp đun nấu để được nghe chàng hát, nhưng mải nghe mà quên đi lửa bếp đang cháy…Hoả hoạn đã sảy ra, nàng chết trong lửa đỏ….Trời thương nàng được hoá thành bông hoa Phượng… Sau ngày nàng chết Chàng đau đớn sầu não và  cũng được hoá kiếp thành chú ve( Ve sầu) cứ ôm cành phượng, bông hoa phượng mà khóc mà hát mãi mãi cho người yêu nghe, cứ như vậy  dòng dã mấy tháng mặc trời hè đổ lửa như đốt như thiêu . Bởi vậy mới có câu:….Em ơi mùa hoa phượng…Ve sầu lại ngân nga…..Tình yêu người ca sĩ ..  khiến mắt ta lệ nhoà….Cảm ơn bạn đã đọc Tiếng ve kêu...và biết thêm về một huyền thoại chú Ve  Sầu cùng bông hoa Phượng vĩ)
                                

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét