Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

Hãy ngủ đi em...

Hãy ngủ đi em hỡi mắt nai...
Trong mơ lộ rõ vẻ anh đài
Chuyển màu nỗi nhớ thành kỷ niệm
Giây khắc ngàn ngày đâu dễ phai...

Anh chỉ biết nhìn biết nhìn thôi
Nhìn mà thương ....Thương lắm em tôi...!!!
Muôn nẻo sóng xô thuyền không lái
Tơ đứt diều ai giữa ngang trời....

Chiều nay tóc gió đã thôi bay
Sương ướt mi cong cũng cạn ngày
Cát bụi tan đau về cát bụi
Nghẹn ngào mắt lệ mãi còn cay
 ảnh co_gai_nho_zpscdb1b201.gif

(Ảnh chỉ có tính chất minh hoạ)

Em hãy ngủ yên giữa khói mây
Mộng thả bốn phương bạn xum vầy
Lặng nghe nốt nhạc nơi trần thế
Nồng nàn hơi ấm những bàn tay...
 
Em có biết không mùa hoa Phượng
Từng chùm thắm đỏ vẫn còn đây
Tiếng Ve tiễn khúc người ra trận...
Sông Thương con nước lúc vơi đầy
 
Anh viết bài thơ dâng tặng em...
Chốn ấy xa xôi em lặng im
Chỉ nghe gió thoảng phiêu du gọi
Nhói xót hương tàn... Thắt trong tim...

(Đây là câu truyện có thật mà 36 năm về trước, giữa mùa hoa Phượng tác giả đã ra trận, chiến tranh khôn lường giữa cái sống và cái sống chết...Bởi thương cô gái đau đáu phải đợi chờ;Từ khói lửa chiến truờng chàng trai đã viết thư về cho cô gái động viên.... cô đi lấy chồng, mặc dù đó mới chỉ là tình yêu đầu đời và lời thề đối với người lính trẻ (Em ơi đừng đợi anh về.... Chiến tranh dài lê thê.. con gái có thì có đỗi..Người viết đau lòng, người nhận cũng đau lòng gấp bội, nhưng chiến tranh mà bạn đọc hỡi, biết nói sao đây...?) sau nhiều lá thư cô gái gửi đi, nhưng không được hồi âm... cô gái đã sang sông trong nước mắt. Chiến tranh kết thúc,người lính bình an trở về cô gái đã có chồng...Song trớ trêu thay tình yêu hạnh phúc của họ không chọn vẹn, người chồng của cô đã theo một cô gái khác; cuộc đời đen bạc..Họ chia tay nhau, sau một thời gian dài bởi đớn đau, cô gái lâm bệnh hiểm nghèo và mãi mã đi xa... cũng trong một buổi chiều đầy hoa Phượng đỏ của một thành phố bên dòng sôngThương trở đầy những kỷ niệm của hai người...)
Mời bạn nghe ca khúc: Ru em từng ngón xuân nồng...


Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

Nửa ngoài đời…Nửa rực cháy yêu thương

Có lần em đã giận anh?
Không có cớ tạo thành có cớ
Không biết sợ bỗng thành biết sợ…
Để bây giờ ….
Khoảng trống đã nguôi ngoai…

Anh tự kiểm lại, nào có gì sai?
Đêm trăn trở đêm hoài thao thức..
Mỗi lần nghĩ thấy tim mình rạo rực
Sương ướt my hoài
Nỗi nhớ có phôi phai?
 
Trời se duyên tuy một mà hai
Tình bạn, tình đời nối dài khao khát
Trong tĩnh lặng vẫn nghe dào dạt
Nồng nàn yêu
Nồng nàn giận vô bờ…

Em nói: Hãy thả hồn theo những  câu thơ
Cho em làm sợi dây diều cao vút
Đừng bao giờ để cánh chao hẫng hụt
Thiếu bàn tay người?
Ai  nâng ước mơ xanh….

Em biết cuộc đời chẳng thể thiếu anh
Luôn  hiện hữu như hai phần cuộc sống
Nửa trong thơ và mênh mang trong mộng
Nửa ngoài đời…
Nửa rực cháy yêu thương

Hoacomay75-HươngGiang
 ảnhtuintnet
Mời bạn nghe ca khúc “giận mà thương” do ca sĩ Minh Phương thể hiện



Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

Tuý luý say

Người đem trái đất
Ngâm thành rượu
Ta nướng càn khôn
Tuý luý say…
Trời già đâu biết nơi trần thế
Bầu rượu
Túi thơ
Cạn lại đầy…?
 
Theo anh …
Em đã bao ngày tháng
Chung hưởng ngọt bùi
Trộn đắng cay
Nghĩa tình  chọn vẹn
Vui một kiếp
Mãi mãi cùng ta ..
Với gió mây…
 
Em nói ngày xưa
Thế mà hay
Khéo chọn “nhà thơ”
Trắng bàn tay
Chỉ “giầu câu chữ”
Khô tiền bạc
Thanh đạm
Thuỷ chung
 Ngày nối ngày…
“ Chồng ta áo rách ta thương
Chồng người áo gấm sông hương mặc người..”




Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

Một chiều...

Hoàng hôn 
Lạnh tím chiều tà
Trăng thu sương buốt
Xót xa lệ sầu…
Trăng tàn còn đọng nỗi đau
Em về bên ấy
Làm dâu nhà người....
Thương hoa tiếc ngọc
 Một đời?
Câu thơ đứt khúc tơ trời ngổn ngang...
Chữ tiền khát dục giầu sang
Chữ tình xem nhẹ thau vàng hỡi em?
Đâu rồi cửa đóng cài then
Đâu rồi tiếng nấc sau rèm mỗi đêm?
ảnh minh hoạ

Còn đâu ngọt lịm môi mềm
Nụ cười ngày ấy sau đêm hãi hùng…
Người thề có thuỷ có chung
Tứ thơ chôn chặt mãi cùng vần yêu…
Anh xin lại có một chiều …
Rơi nghiêng chiếc lá một chiều rơi nghiêng!!!







Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

Chiếc lá rơi nghiêng

Lá nào lá chẳng rơi nghiêng
Cội nguồn đất mẹ thiêng liêng lá về
Hoàng hôn cạn khúc sông quê
Thoảng nghe lạnh giọt sương khuya trăng gầy
Mơ nồng tay nắm bàn tay
Chớm đông lắc nhẹ lá bay về nguồn
Khẳng khưu cành nặng nỗi buồn
Bốn mùa mưa nắng vẫn luôn cận kề
Tạ từ lá nấc đi về...
Luân hồi một kiếp lời thề vẹn nguyên....
Nhân gian cô quạnh nỗi niềm
Hanh hao chiều xuống rơi nghiêng cả chiều
Cành đơn một bóng cô liêu
Run run rớm lệ chín chiều ruột đau…





Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Tình si...

Si tình lắm lắm, hỡi em tôi. !
Xa vắng khắc giây, thấy chơi vơi
Khát khao ôm ấp, người trong mộng
Chung hưởng tình yêu, suốt cuộc đời...

Tình nồng em hiến trọn bờ môi...
Ôm ghì chiều vắng, mãi không thôi
Sóng dậy mắt em ào ạt quá
Nghiêng ngả thuyền anh... lật mất rồi...

mare2.gif

Em vẫn từ xa hút hồn anh
Ân ái đam mê, mộng chửa thành
Thôi thúc thân trai bừng lửa đỏ
Thiêu đốt tàn  tro cả năm canh...

Cùng nhau em hẹn giấc mộng lành....
Chung tình  ly rượu giữa trăng thanh
Lời thề trước biển muôn trùng sóng
Khát cháy cuồng xi.....Em với anh..... !!!

LIEN KHUC CHO NGUOI TINH:




Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

Trời thu rầu sắc lá...

 (Nén hương lòng con xin tưởng nhớ Đại Tướng Võ Nguyên Giáp)
Gió cứa trời thu rầu sắc lá
Non sông trăm ngả khóc tiễn đưa…


Bác ơi… Bác đã đi rồi
Triệu triệu con tim gọi Bác ơi
Khôn ngăn dòng lệ trào my mắt
Dâng hiến non sông trọn kiếp người
Hai cuộc trường trinh chẳng nghỉ ngơi
Vị Tướng tài ba giữa dòng đời
Nén hương tưởng niệm anh linh Bác
Lệ Thuỷ... bến bờ nước mắt rơi
Cháu con thề nguyện noi gương Bác
Bảo vệ quê hương với biển trời
An Lạc… Bác về theo tiên tổ
Nghe sóng dạt dào giữa trùng khơi…
13/10/2013
Hồn tử sĩ:....





Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

Viễn xứ trùng dương…

 ( Thương tặng LN …Nơi viễn xứ)
Sao xác thu về gió heo may
Trăng thanh lành lạnh dáng hao gày
Mắt huyền sương đọng đêm cô tịch
Viễn xứ người xa đâu có hay…?


Chênh chao lại gió lá vàng bay
Nghiêng rơi có úa sỏi găm dày
Châu sa thờ thẫn đường vô vọng
Lớp lớp trùng dương những đắng cay…

.
Ca khuc mua dong cua anh:

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2013

LỆ ĐÁ…

Tôi lang thang bên bến bờ của Nhạc Trịnh...Bỗng nghe bài hát đằm sâu tha thiết đến khôn cùng ( Lệ đá) muốn lưu lại trên trang này một lần kỷ niệm..Thăp nén hương lòng tưởng nhớ một Nhạc sĩ tài ba Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn...

Thứ Ba, 8 tháng 10, 2013

RU EM

Tôi ru em bằng câu thơ
Khờ dại..
Thật chân tình
Men ái nồng sâu
Em thiêm thiếp chấp nhận tình đầu
Mơn man gió
Làn môi tươi nét thắm
 
Lao sao lá…
Nghiêng mình đứng lặng
Bướm khép mình
Ngơ ngẩn trầm tư
Nắng lang thang
Ngỡ cảnh thực hư
Là mộng ảo?
Hay giữa đời giông bão?
 
Ngủ đi em,
Tựa vai trần mạnh bạo
Trong mơ em
Hạnh phúc tràn đầy
Những vòng tay ôm ấp những vòng tay
Câu lục bát cánh cò bay lả..
 
Tứ thơ anh
Xanh màu của lá
Những điệu vần ngân khúc hát dân ca
Có phải không em
Những vần thơ khờ dại
Theo suốt cuộc đời
Năm tháng chẳng tàn phai….

Ca khuc ru em


Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

Tình thơ

Thu về trong mắt em
Trong suốt mầu nhung nhớ
Nghe ấm trong hơi thở…
Chiều thu lá vàng bay…

Giá mà anh được chạm
Nồng nàn môi ngất ngây
Em chọn anh điểm tựa?
Thương thương đôi vai gầy

Ngàn trùng...? Em có biết…
Hương mùa thu đắm say…
Anh nhìn qua sắc lá
Thả hồn cùng gió mây
Hoàng hôn dần đã cạn

Tình thơ bỗng dâng đầy...

Ca khúc mùa thu cho em..

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

Phố đêm…



Phố đêm lành lạnh
Chớm đông về
Vẳng nghe đàn khúc tái tê cung sầu
Gió ơi gió thổ về đâu
Cho ta chia sẻ nỗi đau cùng người…
Nghe ca mà nước  mắt rơi
Sương khuya từng giọt bên trời nao nao…






Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

Lời hứa…

Anh hứa từ nay, chẳng buồn đâu
Rũ sạch ưu tư với muộn sầu
Nén lệ gượng cười - Em rời bến
Hẹn hò trong mộng …Sẽ cùng nhau...

Anh hứa từ nay rứt nỗi đau
Bạn với thi ca suốt đêm thâu…
Lỡ nhịp cung đàn dây oan khúc
Nguôi ngoai em hỡi mối tình đầu....

Anh hứa từ nay mãi về sau
Mỗi mùa trắng rụng những hoa Cau
Nâng niu kỷ niệm gom khăn thắm
Thương nhớ vẹn nguyên một sắc màu.
 

Vui lên em hỡi bước qua cầu
Chớ buồn nhỏ lệ lạnh sông sâu
Cỏ may cứa buốt hồn trai trẻ
Anh vẫn cười vui …Có buồn đâu…?

Em hãy vui lên dẫu mai sau
Pha sương tóc trắng bạc mái đầu
Mãi mãi trong anh, em chỉ một
Đắm đuối tình si …Chẳng rời nhau…

Chia lìa anh biết rất thương đau…
Huyền thoại Ông Ngâu với  bà Ngâu
Nước mắt thay mưa buồn hạ giới
Tơ trời …Đành vậy… trách ai đâu…???
 ( Ông Ngâu, bà Ngâu: Tình truyện mưa ngâu tháng bẩy)

Ca khúc: Tôi đưa em sang sông...