Nói sao cho hiểu được lòng….
Vàng Thu đã trải nắng không nhạt nhoà
Nâng niu e ấp nhành hoa
Một mùa lá rụng, gió qua một mùa
Chuông Chùa mõ cốc.. Còn khua
Xa xa như thể mới vừa đây thôi
Nhâm nhi giọt đắng ta ngồi
Sơn Nữ ơi… hãy lắng nghe
Chuyện tình Phượng vĩ với chú Ve một đời…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét