Lặng lẽ anh đến
thăm
Lặng lẽ ra
về..
Tơ trời quấn chặt lời thề cỏ may
Mới hay không
rượu mà say
Liêu siêu chạm
đến đất này…. Còn mơ
Thôi thì chịu
tiếng dại khờ
Thương người
trong mộng bao giờ nguôi ngoai..
Biết rằng
chẳng đáng nên trai
Phú xuân đâu
trải đồng Nai chưa từng
Thế mà “yêu
dấu” người dưng
Cứ đòi con
nhện......Xin đừng nhả tơ..
Dại khờ......... ừ nhỉ
dại khờ
Mong em…..
Tha thứ trong
mơ đã từng....!!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét