Tạnh giông bão
sao lòng trống chải
Nắng đã lên còn
gió mãi không ngừng
Tôi gặp người cứ
ngỡ người dưng…
Dẫu vẫn biết đã
có tháng năm cùng chung sống
Rồi một ngày bỗng
dưng biển động
Con thuyền tình
vỡ vụn trước mưa sa…
Tôi ôm con nước
mắt nhạt nhoà…
Gắng gượng đứng….
Dù trời đã tan
giông hết bão…!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét