“Hồng nhan” sao lỡ “đa truân”
Cớ sao em, bước hai lần đò ngang?
Nhan…chi duyên nợ bẽ bàng
Hồng… chi tơ ấy nhẹ nhàng mà bay
Lệ tuôn đã ướt gối này
Đêm buồn thơ cạn tháng ngày chênh
chao…???
Ngửa mặt vấn tự trời cao
Công bằng xin hỏi chỗ nào “ Ông xanh”..?
Mưa trời ướt áo đã đành
Vơi đầy nước nổi chòng chành thuyền em..?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét