Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013

Một người, một trăng...

Một người, một trăng, một gốc cây
Đêm buông, sương lạnh, cỏ hao gầy
Trăng có người thương đưa đi dạo
Cây gãy gốc còn…. Đợi mãi đây..?
 
Một mai trăng sẽ lên cao mãi
Người ước mong chi được xum vầy?
Về già người sẽ tìm chốn nghỉ
Chống gậy lên đồi bạn với cây…

Người gọi trăng ơi hãy xuống đây
Bầu bạn với ta trong khắc giây
Còn nhớ ngày xưa chung một lối
Trăng dõi mắt nhìn trong gió mây…

Khe khẽ cây run tựa thân này
Trải ngàn mưa nắng với đắng cay
Tạ từ… Cây mãi luôn ôm ấp
Một phút sao lòng theo gió bay…
Moi ban nghe ca khuc: Anh trarng...








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét