Thứ Tư, 14 tháng 5, 2014

Cánh Phượng hồng yêu dấu của đời tôi.!!!

Cánh bướm nào ép trong trang vở
Gửi tặng em cùng những vần thơ
Em cười không nói, mắt nhìn nơi khác
Tôi ra về… Lòng dạ ngẩn ngơ
 
Rồi một chiều cả gió
Tôi tặng em chùm hoa Phượng đỏ
Gói nỗi niềm trong bài thơ viết dở
Gấp gáp  lên đường theo tiếng gọi thiêng liêng…
Trường xưa ơi kỷ niệm chung riêng
Áo trắng một thời để nhớ
Suốt chặng đường núi long đất lở
Bom đạn chiến truờng găm nỗi nhớ không phai

Khăn tay em trao thêu bông hồng hoang dại
Bướm trắng chập chờn khiến lòng tôi nhớ mãi
Dọc đường hành quân những đêm phục công đồn
Kỷ niệm ngọt ngào… Tôi lặng ghé môi hôn

Mẹ già ơi, quê hương ơi, người bạn…
Trận Khe Sanh, Đường chín Nam Lào
Sông Thạch Hãn  sóng vỗ lao sao
Chiến dịch 81 ngày đêm Thành Cổ…
 
Tiến về Sài Gòn trùng trùng đoàn quân như thác đổ
Giải phóng Sài Gòn ta giải phóng thành đô
Cả nước hướng về Miền Nam trong tiếng gieo hò
Chiến thắng 30 tháng tư lịch sử…
Tôi đau đáu trở về trầm tư suy nghĩ
Nhận tin em hy sinh khi tải đạn chiến trường
Đặt chùm hoa Phượng trên tấm bia Liệt sĩ
Nến hương nào lạnh thấu cả chiều nay…
 
Chiếc nạng gỗ tôi nắm chặt trong tay
Mắt nhoà đi đỏ màu máu ứa…
Cánh Phượng hồng của tôi không còn nữa
Tôi gọi mãi tên em…Trong chiều đỏ lửa


Cánh Phượng  hồng yêu dấu của đời tôi.!!!
Moi ban nghe: ......

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét