Thứ Ba, 12 tháng 8, 2014

…Còn nông nổi phải không em?

Tôi nhớ em chẳng thể nào ngờ
Cứ vào- ra đi lại… Ngẩn ngơ
Hạ đã qua thu vừa chợt đến
Nhặt lá vàng  đan dệt những vần thơ….

Xếp lá nghiêng nghiêng gió cứ ỡm ờ
Trêu ghẹo mãi lá soay không dừng lại
Ai hiểu được lặng thinh mê mải
Của gã khờ… Chữ cái… xếp tên em…?

Chiều cạn rồi  những hạt sương đêm
Tôi  cứ ngỡ đó là nước mắt
Của người xa… Xúc động phương nào
Trong tim tôi nhịp đập dâng trào…
 
Sông Ngân Hà lấp lánh ánh sao
Cầu Ô Thước nối đôi bờ thương nhớ
Chữ  nguyện ước có nên chồng nên vợ?
Thương nhớ bời bời… Ơi Chức Nữ -Ngưu Lang
 

Tôi viết câu thơ từ sắc lá úa vàng
Của một chiều thu hoang hoải
Người thương ơi cho tôi thầm hỏi
Dại khờ…Còn nông nổi….
Phải không em…?
 Chiều 12/8/2014
Moì bạn nghe ca khúc: Tôi lỡ yêu em rồi....








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét