Có một chiều như thế
Tôi tìm em như chưa
thể được tìm
Nắng chói trang, hàng cây ngủ lim dim
Ngột ngạt, trời sắp chuyển mình giông bão…
Em biết không như một người khờ khạo
Chốn nhân gian ảo ảnh kiếm vô bờ
Phố lạ-quen, chưa hò hẹn bao giờ
Tôi vẫn đến dẫu không ngờ..Tôi vẫn đến
Phía bên kia có hai người bịn rịn
Đưa nhau đi khuất nẻo cuối con đường
Có lẽ họ một cặp uyên ương
Hẹn gặp và trao nhau những gì có thể…
Tôi vẫn đứng một mình như thế
Giữa trời chiều và chờ
tiếng chuông reo
Nỗi nhớ mung lung, hình ảnh có bao nhiêu?
Nhỡ em không nhận ra giữa xô bồ vạn vật
Tôi vẫn biết khát mong này là có thật
Từ lâu lắm rồi chưa
có được bao giờ
Từ phía xa một hình bóng mơ hồ
Đài các mảnh mai khêu gợi…
Tôi chạy theo… Em ơi hãy đợi
Phút giây thôi cho tôi nắm bàn tay
Chếnh choáng bên đường một hàng cây
Hoa bằng lăng rụng đầy
lối nhỏ…
Trời bỗng giật mình cuốn theo ngọn gió
Cùng nước mắt người tình chiều nay
Tôi biết mình rất có thể đã say
Mà bóng hình em còn mãi đâu đây..
Ảo ảnh…!!!
Ảnh minh họa
Mời bạn nghe ca khúc: Ru đời...Trịnh Công Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét