Hạ ngoảnh mặt đưa oi nồng về ấp ủ
Thu chạnh buồn sao xác lá rơi nghiêng
Con đường xưa bao kỷ niệm chung riêng
Ngày hai đứa nụ hôn nồng khát cháy
Tự ngàn xưa con đường tình vẫn vậy
Yêu nhau chưa chắc lấy được nhau ?
Bởi danh gia địa vị sang giầu
Anh áo rách nỗi đau nén vào trong dạ
Nay cạn chiều thu về đang hối hả
Vô tình em người con gái ngày xưa…
Tóc xanh mờ sương phủ
nắng mưa
Tay vịn hàng cây lần tìm trong lối nhỏ
Rưng rưng một chiều ai hay duyên nợ
Chiếc ô tròn lấp kín thời gian
Thu vẫn vô tình, gọi gió mơn man
Thu hát ngày xưa …Có đôi bướm trắng..
Thẫn thờ tôi bước đi trong im lặng
Nhìn hàng cây nghèn nghẹn lá thu bay…
Em của tôi ơi, trọn một đời này
Cho tôi mang theo con đường về bến mộng…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét