Sóng anh ào ạt
xô bờ
Mải mê đến
phải dại khờ ...sao anh…
Bờ em cát trắng tạo thành
Sóng anh là
bởi biển xanh gió lùa
Hỏi ai trong
cõi hư vô
Trái tim thổn
thức bây giờ chưa thôi
Từng đi suốt
một cuộc đời
Bao giờ ngừng
nghỉ một nơi yên bình ?
Phải chăng
là một chữ "tình"
Không bờ,
sóng biết gửi mình nơi đâu…
Cát ôm trọn
vẹn nỗi sầu
Sóng xanh,
sóng đến bạc đầu chưa thôi…
Bao ngày
sóng vỗ khôn nguôi
Làm nên biển
mặn muối lời yêu thương….
HGiang
HGiang