Phần
một: Tin nhắn
Khách hàng của tôi nhắn tin: "Sáng
thứ hai tuần tới Toà án triệu tập em rồi anh".
Tôi biết sau hoà giải ở cơ sở không thành,
Toà án sẽ mời nguyên đơn ( hoặc có thể cả bị đơn) lần cuối trước khi mở phiên
toà hoặc làm các thủ tục cho họ được ly hôn hợp pháp...
Tôi muốn vụ việc của em chóng xong và khép
lại hồ sơ một vụ tư vấn...
Nhưng thật lòng tôi băn khoăn trăn trở,
trăn trở vì không đành muốn họ xa nhau.. Tình yêu xưa của họ cũng đẹp lắm như
ánh trăng thanh, như dòng sông hiền hoà thơ mộng, vậy mà bây giờ, sau
ngày thứ hai tuần tới...?
Tôi còn nhớ câu thơ ai đó đã viết:
"Hỡi bố mẹ bên bên bờ
chia cắt..
Phút giây thôi hãy nghe tiếng con mình..."
Những cám dỗ đời thường, những cuộc truy
hoan, những lần vắng nhà qua đêm không lý do triền miên ... " ngày xưa anh
ấy hiền lắm "Nay cục cằn thô bạo, thô bạo đến không ngờ; trên thân thể em vẫn
còn những vết bầm tím, em đã phải tự bươn trải, soay sở nuôi con một mình mấy
năm nay rồi. Em nói với tôi " nó" bỏ đi đâu không rõ nữa , ký đơn ly
hôn xong "nó" bỏ đi luôn ở với " con nào" cũng ko ai biết…Không
về nhà, không hỏi han con cái, đứa thứ hai nhà em nằm viện em chỉ biết cắn răng
ôm con mà khóc ….
Vậy đấy anh bảo em còn níu kéo làm gì? Một
người bố, một người chồng cạn kiệt lương tâm.
Khách hàng của tôi là một cô gái yếu đuối
mảnh mai, em không xinh nhưng rất ưa nhìn, những vất vả đắng cay em phải chịu
đựng đã làm em già đi trước tuổi 30, em vừa trải qua một cơn bạo bệnh người chỉ
còn 37-38 kg... Khi em điện cho tôi giọng em còn yếu lắm, vậy mà thứ hai tuần
tới " Toà án triệu tập em rồi" em đã theo đơn gần 2 năm nay chỉ có
một yêu cầu xin được ly hôn; bởi rất nhiều lý do, “nó” người chồng của em gây
khó khăn cho việc xác định phân chia tài sản, việc nuôi con, trốn tránh không
hợp tác với cán bộ thụ lý, vắng mặt trong các lần hoà giải triệu tập của Toà....
Em nói trong nước mắt:
" Nó về nhà em ở dể, đất mặt phố bố mẹ đẻ em cho khi em lấy
chồng, nhà bố mẹ em xây, chúng em góp công sức một phần..." hai cháu đang
đi học.
Vậy mà thứ hai tuần tới...Tôi chưa bao giờ trăn trở đến vậy? Em
được giải thoát tự do? Hay em hãy rộng lòng níu kéo một đường đời? Để hai cháu
nhỏ xà vào lòng và cùng ôm gọi bố mẹ ơi…Bố mẹ ơi đừng bỏ nhau chúng con khổ lắm!
!!!
* * *
Phần II: Quyết định của Tòa
án nhân dân
" Anh ơi xong rồi"…Tin nhắn vẻn vẹn chỉ có vậy; Tôi lặng
người…Hình ảnh hai đứa con thơ ngơ ngác…Bố ơi …mẹ ơi…Mỗi người mỗi ngả. Ngày
trước họ yêu nhau lắm cơ mà?
Tại sao lại có ngày này?
Tại ai? tại trời hay tại duyên số?
Tại anh? Tại ả? tại cả hai chăng?
Dẫu sao thì cán cân công
lý, đã tháo bỏ gông siềng trói buộc hai người, khi họ chẳng thể còn gì để mà
níu kéo đu đưa…Anh có trích lục đi tìm bạn mới, Chị có quyền gá bạn với người
khác để "vui duyên"…Nhưng dẫu sao đi nữa thì cốc nước thủy tinh đã đổ
vỡ, mảnh sắc nhọn của nó đã làm hai trái tim tứa máu…Nước mắt con thơ và bao đêm trằn trọc…
Nhiệm vụ của tôi ư:?…Tôi đã hết mình níu kéo bằng chính khả năng
của mình; Nhưng trái tim yêu là của người ta, tôi đâu lái, định hướng được…Đành
vậy. Họ rã từ lâu đài mộng ảo ngày trước…Họ chia tay…Họ bỏ
nhau rồi….
Thân chủ của tôi được chia tài sản với tỷ lệ: 60%-40%...
-Tin nhắn " Em cảm ơn anh rất nhiều"…
…Tôi không nỡ lòng nào nhận
phí tư vấn nơi em; mà chỉ định lòng giúp em một phần Viện phí, phần cho cháu
nhỏ đang đi học, phần thuốc thang hằng mong xoa dịu nối đau thân thể, nối đau
cuộc đời bất hạnh nơi em..
Từ xa…Nơi mênh mông mưa gió…Tôi
gọi tên em...(!!!)
"Thân chủ của tôi ơi"!!!
(HỒ SƠ ANH ĐÃ KHÉP LẠI RỒI)
Chúc em và hai cháu nhỏ: Mạnh khỏe, bình an…Chuẩn bị đón xuân về.
http://hiephoa.net/index.php?option=com_content&view=article&id=6150:toa-an-triu-tp-em-ri-&catid=82:thovan&Itemid=517
Mời bạn nghe ca khúc: Một ngày mới..
http://hiephoa.net/index.php?option=com_content&view=article&id=6150:toa-an-triu-tp-em-ri-&catid=82:thovan&Itemid=517
Mời bạn nghe ca khúc: Một ngày mới..